watch sexy videos at nza-vids!
Truyen24h.sextgem.com
Tải game online cho điện thoại

Truyện ma Bóng ai ở sau vườn ?

Lượt xem :
ng sợ tôi vùng vẫy cố bò nhanh hơn nhưng cầu thang hôm nay bỗng cao qá tôi bò mãi vẫn không lên được lầu 1 trong khi thằng thi đã bò đến nơi, nó nắm láy chân tôi kéo xuống tôi giẫy giụa kịch liệt, đôi mắt đỏ như máu cứ nhìn thẳng vào người tôi chốc chốc lại cất lên tiếng cười hiểm ác. Tôi la lên vì hoảng sợ "Tha cho tao" cứ cố giãy giụa hết sức thì bỗng tiếng nói phương vang lên "chuỵên gì vậy ?" nhìn thấy phương tôi mừng rõ, bò thật nhanh lên cầu thang mà quên mất có cái gì đó hắc ám đã nắm chân tôi nãy giờ tôi đã quên đi mất. Tôi vội ôm ghì lấy phương vào lòng mừng vì cô ấy bình an vô sự, nhìn thấy xác thầy trừ tà vẫn còn nằm đó bên vũng máu đã đông đen lại từng vũng, tôi vội dục phương mau lôi xác ra ban công rồi ném xuống sân vườn nhà sau để tôi chôn nhưng phương lại hỏi tôi vì sao ông ta chết ở đây thì tôi lại bảo là do tôi đã đâm vào cổ ông ấy, tôi không muốn cô ấy biết chính tay cô ấy đã giết người hút máu, nên chỉ trả lời sơ sơ.

Tôi đào thêm 1 cái hố kế bên nơi tôi chôn xác thằng thi để chôn xác ông thầy, nhưng khi đào cái hố gần nơi thằng thi thì mùi hôi tối vì xác bị rửa bốc ra nồng nặc, tôi cố đào cho lẹ rồi lập lại sau đó phi tang chứng cứ lau sạch vũng máu trong phòng phương rồi cùng nhau thu dọn đồ bán nhà chuyển nơi khác sống, muốn bán được căn nhà trong 1 sớm 1 chiều thì không được, nên tôi đã khuyên phương cầm sổ đỏ mang đến ngân hàng để chế chấp vay 2 tỷ 500 triệu, rồi cùng nhau cao bay xa chạy khỏi Việt Nam này.
Cầm tiền rồi, tôi và Phương chạy trốn khỏi Việt Nam, nhưng biết đi đâu về đâu bây giờ? Cuôi cùng, sau khi đã suy tính kĩ càng, tôi và Phương quyết định chạy sang Thái Lan, vì tôi có một vài người quen ở đó với hị vọng chạy khỏi cái sự đeo bám của những oan hồn. Đến đất nước Thái Lan, tôi và Phương thuê một căn nhà nhỏ ngoại ô, tôi hàng ngày đi theo mấy người thợ xây dựng đi phụ hồ, còn Phương thì được mấy bà người Việt Nam giắt ra chợ phụ giúp quán ăn ngoài đó.

Người xưa có một câu nói "chỉ một ý bậy, mà sinh vạn điều ác". Câu nói này, nếu ám chỉ cho Phương thì cũng không đúng, lúc giết Thi, Phương không hề cố ý, chỉ là tự vệ bản thân mà thôi. Nhưng họa chăng, có lẽ trong sâu thẳm thâm tâm nàng, có lẽ nàng cũng đã ghét người anh trai đồi bại của mình, nên đến khi không còn nhẫn nhịn được nữa, thì việc gì không nên làm, cũng đã làm rồi. Phương mang đứa bé trong bụng cũng đã được mấy tháng rồi. Phương và tôi vốn là người sùng bái đạo phật, nên một phần chúng tôi chạy đến đây cũng là vì lý do Thái Lan là thánh địa của phật giáo, chúng tôi mong rằng sinh sống ở đây có thể thoát khỏi sự theo đuổi, ám ảnh của ma quỷ. Nhưng than ôi, tôi và Phương cũng đã mắc một sai lầm tai hại, nói Thái Lan là thánh địa của phật giáo là đúng, nhưng tại sao lại là thánh địa của phật giáo? Nghe người ta nói, trước kia, Thái Lan là vùng đất xấu, ma quỷ hiện hình, cộng thêm bùa ngải được sử dụng hàng ngày. Đáng lý ra đây từng được coi là cái thế giới khác của cõi sống. Nhưng rồi người dân Thái Lan không chịu được, họ tuyên chuyền, và xây chùa chiền, thành ra mới được cái ngày hôm nay, thánh địa của phật giáo. Bây giờ Thái Lan đã khác trước rất nhiều, được tiếng tụng kinh, gõ mõ, và ánh sáng của phật pháp bao chùm, nên họa chăng đã bớt đi được phần nào hơi lạnh của cái cõi khác. Nhưng mà nói là bớt, không có nghĩa là hết, cho nên tôi và phương luôn hi vọng rằng việc trốn đến Thái Lan là đúng.

Khi đứa con tròn bốn tháng, tôi và Phương bàn nhau đi lễ chùa, cám ơn thần phật đã bảo vệ chúng tôi. Hôm đó, tôi và Phương dậy từ sớm chuẩn bị hoa quả, vàng mã, hương để đi đến một ngôi chùa Việt Nam gần đó cúng bái. Vào đến nơi tôi và phương dâng hoa quả, tháp hương khấn bái, cầu mong cho cả ba người chúng tôi luôn luôn mạnh khỏe và hạnh phúc. Đang vái lại, chợt có một nhà sư đứng đằng sau, ông chắp tay lại mà nói:

- Thiện tai, thiện tai. Bỏ đầu đao xuống, lập địa thành phật.

Nghe xong cả tôi và phương giật bắn mình. Cả hai quay lại nhìn nhà sư không chớp mắt. Rồi nhà sư ôn tồn bảo chúng tôi khi nào cúng bái xong thì vào gian giữa chùa, nơi có pho tượng của phật tổ rất to, mạ vàng óng ánh. Sau khi đã lễ xong, và đi tới gian chính như lời nhà sư nói, vừa ngồi xuống tấm đệm nhỏ, tôi có cái cảm giác thư thái lạ thường, và có lẽ Phương cũng vậy, cứ nhìn nét mặt thanh thản của nàng là rõ. Rồi tôi hỏi nhà sư:

- Xin cho hỏi, sư thầy gọi chúng con vào đây có gì dạy bảo ạ?

Sư thầy từ tốn đáp:

- Ta không vào địa ngục, thì ai vào địa ngục. Câu này hai con phải hiểu rõ nhất chứ.

Phương lúc này mặt cắt không còn một hột máu, nàng bắt đầu toát mồ hôi. Còn tôi thì cứng họng, không thốt lên lời. Phải cố lắm, tôi mới run run nói:

- Ý ... ý... thầy ....

Nhà sư lại chấp tay lại, và nói:

- mô phật. Trên đầu người tốt, tương truyền rằng sẽ có một vầng mây trắng. Còn với những kẻ ác, thì trên đầu lại hiện những đám mấy đen.

Lúc này Phương chợt bám lấy tôi, người run rẩy. Tôi thì ngồi đực mặt ra, có cái cảm giác sợ hãi tột cùng, tôi cứ ám ảnh rằng như nhà sư này đã biết tất cả. Rồi nhà sư nhìn tôi và và Phương nói:

- Bần tăng thấy, trên đầu hai người có đám mấy đen, thêm vào đó trên trán còn có chữ tử nữa. Nhưng thiết nghĩ hai người nhìn mặt có vẻ là người tốt, vì cớ gì mà lại ra nông nỗi này?

Lúc này đây thì cả tôi và Phương thực sự nổi da gà, chữ tử trên trán, tại sao lại có chữ trên chán. Tôi và Phương do quá sợ hãi, vội đứng lên, từ từ lùi bước ra khỏi gian chính. Chợt nhà sư đứng lên tiến lại phía tôi và Phương, ông nói:

- Ân oán có cái vòng tuần hoàn của nó, nếu hai người không muốn nói thì tôi cũng không ép. Chỉ xin nhớ cho một điều, ngã phật tư bi, không bao giờ là quá muộn cả.

Xong rồi nhà sư cúi chào chúng tôi, và quay đầu đi vào trong. Bỏ mặc tôi và Phương đứng đó nhìn theo nhà sư với sự sợ hãi rờn rợn. Trên đường về, chúng tôi không ai nói với nhau câu gì, nhưng tôi đoán rằng cả hai đang nghĩ tới cái đám mây đen trên đầu mình, và hơn nữa, là nghĩ tới chữ tử trên trán.
Mặt trời thấp thoáng đã mất dạng khi trời chỉ vừa 6h tối đó là lúc chúng tôi nghĩ ngơi sau 1 ngày dài mệt mỗi, nhất là ngày hôm nay khi nghe thầy nói về cái chữ " Tử " trên trán của chúng tôi, trở về căn nhà nhỏ đơn sơ ở ngoại ô Thái Lan, sau những bụi cây lấp lố đèn ngòm, 1 căn nhà nhỏ nằm ven bờ hồ, tôi ngằm ngã ra giường đôi mắt cứ nhìn lên trần nhà để suy ngẫm về 1 thứ gì đó xa xăm lắm. 1 thứ mà chúng tôi rất cần, đó là bình yên, tôi suy nghĩ liệu cả 2 chúng tôi phải lấp lo trốn đến bao giờ đây khi mà những hình ảnh ám ảnh kia cứ bám theo chúng tôi suốt thời gian dài đăng đẳng có khi cả cuộc đời này. Tôi thở 1 hơi dài rồi ra ngoài trước cửa, hút 1 điếu thuốc lá, tôi cũng không biết kể từ bao giờ tôi biết hút thuốc, tôi lại càng không biết mình vì cái gì mà phải từ bỏ tất cả những thứ mình có để chạy đến cái nơi hoang vu hẽo lánh này.

Cứ mỗi buổi tối lòng lại phập phòng lo sợ ngủ không yên khi nghe tiếng cú mèo hoặc tiếng quạ cứ réo mãi trước cửa mỗi đêm, tôi sống không bằng chết khi bị hành hạ như thế này, bỗng từ xa có tiếng xe máy kèm theo ánh đèn chạy trong đêm tối hướng về phía nhà tôi, trong đầu tôi lại chợt nghĩ có lẽ thằng Thi theo bám đến tận nơi đã mất đi tất cả lại còn phải bị quỷ ám ở một nơi hoang vu hẻo lánh này? Cái thế giới gì mà kỳ quá vậy, tôi đứng bật dậy, tay cầm láy cái cây gổ trước nhà sẵn sàng liệu mạng với cái vong hồn u ám ấy nếu nó cứ lãng vãng bám láy tôi. Ánh sáng đèn xe càng đến gần kèm theo ánh sáng từ trong nhà phát ra tôi nhìn ra rõ đó chính là mẹ tôi đã c
<<1 ... 4567>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Từ khóa Google : , ,

Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay,  truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.

483/1285