Truyện ma Bóng ai ở sau vườn ?
Lượt xem : |
trước vào trong nhà phương. Bản thân thôi như bất động, miệng dù muốn la lớn nhưng không thể la như có ai đó đã dán kín miệng tôi bằng 1 miếng keo dính chuột, tôi càng vùng vẫy thì lại càng mất sức, chân tôi đứng không vững, tôi cảm nhận được một cảm giác ghê rợn chạy dọc sóng lưng tôi kèm theo đó là cái âm khí lạnh như băng đanh quấn láy người tôi. Trong nhà tối mom, phương lại hoảng sợ khi nhìn thấy cặp mắt đó lần thứ 2, cô nháo nhào la toáng lên, tay chân cầm được thứ gì thì lại vứt thứ đó, ngay cã chén đũa trong nhà cũng bị cô đập bể hết, phương chạy đến cửa sau, tung cửa thật mạnh để thoát thân ra ngoài trong lúc cắm đầu chạy phương vô tình đụng trúng phãi tôi, lúc này thân thể tôi mới có thể cử động được, tôi cũng hoảng hốt không kém gì phương, chỉ biết ôm chặt lấy phương gồi quỵ trong vườn, chờ đến khi có điện mới đưa phương vào nhà, bàn tay cô ấy mềm mại trắng trẻo như ngày nào thì bây giờ lại sần sùi, và chai đi vì những công việc nặng nhọc trong nhà. Tôi bế cô ấy vào trong nhà ngồi, bản thân cô ấy vẫn chưa hết run rẩy, tôi tự trấn tĩnh bản thân xong thì trấn an cô ấy
Tôi nói
"Em yên tâm, anh sẽ không để em phải hoảng sợ như thế nữa, anh không muốn nhìn thấy em hằng đêm phải bị tra tấn như thế"
Phương hỏi
"Tại sao? anh không muốn em bị như thế?"
Tôi nói
"Tại sao à? bỡi vì ..... Anh yêu em"
Cô ấy ôm gì lấy tôi, cứ chảy nước mắt thảm thiết, ngược lại tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm với lời nói của mình, tôi lấy tấm vải che đi khung cửa ở phía sân sau, rồi cùng cô ấy xem tivi, nói chuyện cho đến khi trời gần sáng, con mắt tôi sưng vù lên vì cả đêm không ngủ, tất cả tâm tình đã giải bầy cho phương nghe vào tối hôm đó.
Cứ lâu ngày dài tháng, đêm nào tôi cũng qua nói chuyện với cô ấy, có lúc thì cùng nhau xem tivi, có lúc tôi lại ru cô ấy ngủ như một bà bảo mẫu đang tận tâm chăm sóc cho học sinh của mình, dòng nhật ký đời người của phương chan chứa đầy tội lỗi và bi thảm nay lại phải hứng chịu nỗi đau mất mát lớn, tôi muốn dùng cã cuộc đời còn lại của mình để mang lại tiếng cười cho cô ấy, cái hình bóng đôi mắt xanh đáng sợ đó cũng không còn xuất hiện trong thời gian gần đây.
Đó là quảng thời gian phát triển tình cảm giữa chúng tôi tốt đẹp hơn, mỗi sớm mai thức dậy phương điều nói với tôi, trong giấc mơ cô nhìn thấy ông sáu thân hình đầy máu me, đang réo cô về với ông, tôi có thể nhìn thấy sự sợ hãi đó trên gương mặt của cô lúc ngủ, và cả nhiều lúc lại thẫn thờ nhìn về 1 nơi xa xăm nào đó, yếu đuối nhưng lại che giấu cô ấy không muốn tôi bận tâm, 1 câu nói nói "Tối qua em ngủ rất ngon, có phải anh đã nhìn em suốt đêm không" đã khiến tôi không còn suy nghĩ đến sự sợ hãi khi ở bên cạnh cô mặc dù, mỗi đêm có thể hình dáng cái ánh mắt xanh đáng sợ đó có thể mò về nhưng đó đã không trở thành chủ đề trong cuộc sống của tôi, cái tôi quan tâm đó là tương lai của cả 2 chúng tôi ........
Mỗi đêm có thể hình dáng cái ánh mắt xanh đáng sợ đó có thể mò về nhưng đó đã không trở thành chủ đề trong cuộc sống của tôi, cái tôi quan tâm đó là tương lai của cả 2 chúng tôi. Đêm nay tôi lại ở cùng với cô ấy trên chiếc giường nhỏ ở lầu 1, bên ngoài trời mưa nặng hạt, cứ chốc chốc lại có tiếng sấm đánh rầm rầm, ánh sáng chóa lên ở ngoài, không khí bên trong căn phòng trở nên ngột ngạt, ảm đạm. Cả 2 chúng tôi không tài nào nhắm mắt ngủ được, nên cùng nhau kéo xuống phòng khách ngồi xem tivi, bỗng tiếng sét đánh rầm, ánh sáng chóa lên từ cửa sau sân vườn, cả 2 chúng tôi cùng lúc nhìn ra ngoài ấy, trông thấy một bóng người đứng dưới mưa tầm tã, nhưng không quay mặt về phía chúng tôi, sợ cô ấy lại lên cơn hoảng loạn, tôi vội ôm lấy cô ấy, đặt một nụ hôn lên đôi môi nhỏ xinh màu hồng ấy, rồi vội cầm tấm vải to che đi cung cửa ở sân sau.
Được một hồi thì có tiếng gõ cửa từ cửa trước, lần này không bị cúp điện khi mọi khi nữa, tôi vội trấn an Phương rồi lao vào bếp cầm lấy con dao phay lăm lăm ở tay tiến đến cửa trước, tôi hé mở cửa trước dần dần nhìn ra ngoài, hóa ra là thằng Thi bạn thân của tôi và cũng là anh trai của Phương, tôi thở phù nhẹ nhõm gọi nó vào nhà, người nó nồng nặc mùi rượu, tôi bảo Phương đỡ nó lên phòng trên nghỉ ngơi, tôi cầm dù chạy ra ngoài mua thuốc giải rượu cho nó uống, căn nhà trống vắng tình cảm bấy lâu của Phương nay lại có 1 chút hơi ấm khi người anh ruột của phương quay trở về. Phương đỡ thi lên lầu nghĩ ngơi, hắn say xỉn, giả vờ ôm ghì láy phương kéo vào phòng khóa trái cửa lại, dùng vũ lực để lột đồ cô ấy ra, bản thân con gái yếu đuối trói gà không chặt làm sao chịu nổi những cái đấm, cái đá của người anh bạo hành này. Phương khóc lóc van xin quỳ lạy Thi đừng làm như thế nhưng hắn như con chó điên chạy rong rong sủa ngoài đường, về đến nhà thì lại làm ra chuyện đồi bại này, một mực chống trả quyết liệt không để Thi làm hại đến Phương, Phương nhiều lần lớn tiếng kêu cứu. Đúng lúc tôi trở về nghe thấy tiếng kêu cứu trên lầu tưởng rằng cái ánh mắt xanh đó lại mò đến, tôi vội vàng chạy vào bếp cầm lấy con dao gọt trái cây xông lên lầu trên, nhưng cửa đã bị khóa trái bên trong, hơn nữa đây là cánh cửa gỗ khá kiên cố, tôi dùng hết sức vẫn không phá được cửa, buộc lòng tôi phải vòng ra sân vườn phía sau, leo vào từ lan can rồi phá cửa xông vào, cũng may phương chỉ bị xé rách áo, trong cơn tức giận tôi lao đến đấm liên tục vào mặt tên yêu rau xanh không đáng làm anh ruột của phương. Nhưng hắn to con hơn tôi, chỉ trong vài phút tôi đã mất thế bị hắn đấm cho choáng váng, con dao tôi cầm trên tay bị hắn giật láy rồi đâm thẳng vào vai phải của tôi 1 nhát, tôi nằm quằn quại bên vũng máu tươi, môi tím tái vì kiệt sức, hắn qoay sang dùng vũ lực khống chế để tiếp tục cưỡng bức phương. Trong lúc giằn co, phương đã dùng con dao ngắn giấu dưới giường đâm 1 phát vào lưng của hắn, tôi không ngờ cô ấy có thủ dao dưới giường ngũ, chưa dừng lại đó, phương tiếp tục đâm nhiều nhát vào bụng và đầu của thi, khiến thi mất nhiều máu và chết ngay tại chỗ, rồi thì phương cũng suy sụp rồi lịm trên vũng máu tươi ấy trong khi trên người không 1 mãnh vãi che thân, ngoài trời mưa vẫn rơi nặng hạt, tiếng sấm vẫn cứ thấp thoáng lâu lâu lại đánh lên 1 hồi rầm rầm, khiến không khí trong phòng trở nên ngột ngạt hơn, tôi vội bò đến bên cạnh phương, rút lấy con dao ra khỏi vai mình, rồi cỡi cái áo tôi ra trùm lên người cô ấy, tôi nói
"Em đã làm đúng"
Cái ánh mắt cô ấy nhìn tôi đáng sợ đến ghê rợn, như một ánh mắt vô hồn, tôi biết tôi nói gì đi nữa thì cô ta cũng không nghe lọt tai, tôi vội gắng sức ngồi bật dậy, ôm láy cô ấy và nói
"Coi như em vì anh, đừng tự hành hạ bản thân mình"
Mắt cô ấy ướt đẫm giọt lệ buồn, ôm chặt lấy tôi, toàn thân run rẩy, tôi xoa đầu cô ấy, rồi nói
"Em là đứa cháu ngoan, là người em ngoan, càng là người vợ hiền"
Cái ánh mắt triều mến cô ấy nhìn tôi khiến tôi động lòng, siêu diệt đi tất cã, vết đau trên cánh tay vẫn cứ tuông máu nhưng tôi lai không hề thấy đâu, chỉ cần hạnh phúc tình yêu luôn luôn đúng, tôi ôm láy cô ấy rồi ngất liệm trên sàn nhà đầy máu .... bình minh lại tìm đến, ánh sáng chói chang chiếu thẳng vào mắt tôi, tôi đang nằm trên giường, vết thương đã đc băng bó kỹ, cô ấy đang ngồi bên cạnh giường ngủ gục vì cả đêm không ngủ, lần đầu tiên tôi có cơ hội nhìn gương mặt cô ấy kỹ như thế, người con gái này có gì hấp dẫn khiến tôi muốn chiếm hữu cô ấy nhĩ, tôi bật dậy, nhìn dưới sàn nhà đã không còn vết máu, cả cái thi thể của thằng thi cũng biến mất, tôi cứ tưởng đó là một giấc mơ, tôi bế cô lên giường nằm, rồi thì bỏ ra lan can hít th
Tôi nói
"Em yên tâm, anh sẽ không để em phải hoảng sợ như thế nữa, anh không muốn nhìn thấy em hằng đêm phải bị tra tấn như thế"
Phương hỏi
"Tại sao? anh không muốn em bị như thế?"
Tôi nói
"Tại sao à? bỡi vì ..... Anh yêu em"
Cô ấy ôm gì lấy tôi, cứ chảy nước mắt thảm thiết, ngược lại tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm với lời nói của mình, tôi lấy tấm vải che đi khung cửa ở phía sân sau, rồi cùng cô ấy xem tivi, nói chuyện cho đến khi trời gần sáng, con mắt tôi sưng vù lên vì cả đêm không ngủ, tất cả tâm tình đã giải bầy cho phương nghe vào tối hôm đó.
Cứ lâu ngày dài tháng, đêm nào tôi cũng qua nói chuyện với cô ấy, có lúc thì cùng nhau xem tivi, có lúc tôi lại ru cô ấy ngủ như một bà bảo mẫu đang tận tâm chăm sóc cho học sinh của mình, dòng nhật ký đời người của phương chan chứa đầy tội lỗi và bi thảm nay lại phải hứng chịu nỗi đau mất mát lớn, tôi muốn dùng cã cuộc đời còn lại của mình để mang lại tiếng cười cho cô ấy, cái hình bóng đôi mắt xanh đáng sợ đó cũng không còn xuất hiện trong thời gian gần đây.
Đó là quảng thời gian phát triển tình cảm giữa chúng tôi tốt đẹp hơn, mỗi sớm mai thức dậy phương điều nói với tôi, trong giấc mơ cô nhìn thấy ông sáu thân hình đầy máu me, đang réo cô về với ông, tôi có thể nhìn thấy sự sợ hãi đó trên gương mặt của cô lúc ngủ, và cả nhiều lúc lại thẫn thờ nhìn về 1 nơi xa xăm nào đó, yếu đuối nhưng lại che giấu cô ấy không muốn tôi bận tâm, 1 câu nói nói "Tối qua em ngủ rất ngon, có phải anh đã nhìn em suốt đêm không" đã khiến tôi không còn suy nghĩ đến sự sợ hãi khi ở bên cạnh cô mặc dù, mỗi đêm có thể hình dáng cái ánh mắt xanh đáng sợ đó có thể mò về nhưng đó đã không trở thành chủ đề trong cuộc sống của tôi, cái tôi quan tâm đó là tương lai của cả 2 chúng tôi ........
Mỗi đêm có thể hình dáng cái ánh mắt xanh đáng sợ đó có thể mò về nhưng đó đã không trở thành chủ đề trong cuộc sống của tôi, cái tôi quan tâm đó là tương lai của cả 2 chúng tôi. Đêm nay tôi lại ở cùng với cô ấy trên chiếc giường nhỏ ở lầu 1, bên ngoài trời mưa nặng hạt, cứ chốc chốc lại có tiếng sấm đánh rầm rầm, ánh sáng chóa lên ở ngoài, không khí bên trong căn phòng trở nên ngột ngạt, ảm đạm. Cả 2 chúng tôi không tài nào nhắm mắt ngủ được, nên cùng nhau kéo xuống phòng khách ngồi xem tivi, bỗng tiếng sét đánh rầm, ánh sáng chóa lên từ cửa sau sân vườn, cả 2 chúng tôi cùng lúc nhìn ra ngoài ấy, trông thấy một bóng người đứng dưới mưa tầm tã, nhưng không quay mặt về phía chúng tôi, sợ cô ấy lại lên cơn hoảng loạn, tôi vội ôm lấy cô ấy, đặt một nụ hôn lên đôi môi nhỏ xinh màu hồng ấy, rồi vội cầm tấm vải to che đi cung cửa ở sân sau.
Được một hồi thì có tiếng gõ cửa từ cửa trước, lần này không bị cúp điện khi mọi khi nữa, tôi vội trấn an Phương rồi lao vào bếp cầm lấy con dao phay lăm lăm ở tay tiến đến cửa trước, tôi hé mở cửa trước dần dần nhìn ra ngoài, hóa ra là thằng Thi bạn thân của tôi và cũng là anh trai của Phương, tôi thở phù nhẹ nhõm gọi nó vào nhà, người nó nồng nặc mùi rượu, tôi bảo Phương đỡ nó lên phòng trên nghỉ ngơi, tôi cầm dù chạy ra ngoài mua thuốc giải rượu cho nó uống, căn nhà trống vắng tình cảm bấy lâu của Phương nay lại có 1 chút hơi ấm khi người anh ruột của phương quay trở về. Phương đỡ thi lên lầu nghĩ ngơi, hắn say xỉn, giả vờ ôm ghì láy phương kéo vào phòng khóa trái cửa lại, dùng vũ lực để lột đồ cô ấy ra, bản thân con gái yếu đuối trói gà không chặt làm sao chịu nổi những cái đấm, cái đá của người anh bạo hành này. Phương khóc lóc van xin quỳ lạy Thi đừng làm như thế nhưng hắn như con chó điên chạy rong rong sủa ngoài đường, về đến nhà thì lại làm ra chuyện đồi bại này, một mực chống trả quyết liệt không để Thi làm hại đến Phương, Phương nhiều lần lớn tiếng kêu cứu. Đúng lúc tôi trở về nghe thấy tiếng kêu cứu trên lầu tưởng rằng cái ánh mắt xanh đó lại mò đến, tôi vội vàng chạy vào bếp cầm lấy con dao gọt trái cây xông lên lầu trên, nhưng cửa đã bị khóa trái bên trong, hơn nữa đây là cánh cửa gỗ khá kiên cố, tôi dùng hết sức vẫn không phá được cửa, buộc lòng tôi phải vòng ra sân vườn phía sau, leo vào từ lan can rồi phá cửa xông vào, cũng may phương chỉ bị xé rách áo, trong cơn tức giận tôi lao đến đấm liên tục vào mặt tên yêu rau xanh không đáng làm anh ruột của phương. Nhưng hắn to con hơn tôi, chỉ trong vài phút tôi đã mất thế bị hắn đấm cho choáng váng, con dao tôi cầm trên tay bị hắn giật láy rồi đâm thẳng vào vai phải của tôi 1 nhát, tôi nằm quằn quại bên vũng máu tươi, môi tím tái vì kiệt sức, hắn qoay sang dùng vũ lực khống chế để tiếp tục cưỡng bức phương. Trong lúc giằn co, phương đã dùng con dao ngắn giấu dưới giường đâm 1 phát vào lưng của hắn, tôi không ngờ cô ấy có thủ dao dưới giường ngũ, chưa dừng lại đó, phương tiếp tục đâm nhiều nhát vào bụng và đầu của thi, khiến thi mất nhiều máu và chết ngay tại chỗ, rồi thì phương cũng suy sụp rồi lịm trên vũng máu tươi ấy trong khi trên người không 1 mãnh vãi che thân, ngoài trời mưa vẫn rơi nặng hạt, tiếng sấm vẫn cứ thấp thoáng lâu lâu lại đánh lên 1 hồi rầm rầm, khiến không khí trong phòng trở nên ngột ngạt hơn, tôi vội bò đến bên cạnh phương, rút lấy con dao ra khỏi vai mình, rồi cỡi cái áo tôi ra trùm lên người cô ấy, tôi nói
"Em đã làm đúng"
Cái ánh mắt cô ấy nhìn tôi đáng sợ đến ghê rợn, như một ánh mắt vô hồn, tôi biết tôi nói gì đi nữa thì cô ta cũng không nghe lọt tai, tôi vội gắng sức ngồi bật dậy, ôm láy cô ấy và nói
"Coi như em vì anh, đừng tự hành hạ bản thân mình"
Mắt cô ấy ướt đẫm giọt lệ buồn, ôm chặt lấy tôi, toàn thân run rẩy, tôi xoa đầu cô ấy, rồi nói
"Em là đứa cháu ngoan, là người em ngoan, càng là người vợ hiền"
Cái ánh mắt triều mến cô ấy nhìn tôi khiến tôi động lòng, siêu diệt đi tất cã, vết đau trên cánh tay vẫn cứ tuông máu nhưng tôi lai không hề thấy đâu, chỉ cần hạnh phúc tình yêu luôn luôn đúng, tôi ôm láy cô ấy rồi ngất liệm trên sàn nhà đầy máu .... bình minh lại tìm đến, ánh sáng chói chang chiếu thẳng vào mắt tôi, tôi đang nằm trên giường, vết thương đã đc băng bó kỹ, cô ấy đang ngồi bên cạnh giường ngủ gục vì cả đêm không ngủ, lần đầu tiên tôi có cơ hội nhìn gương mặt cô ấy kỹ như thế, người con gái này có gì hấp dẫn khiến tôi muốn chiếm hữu cô ấy nhĩ, tôi bật dậy, nhìn dưới sàn nhà đã không còn vết máu, cả cái thi thể của thằng thi cũng biến mất, tôi cứ tưởng đó là một giấc mơ, tôi bế cô lên giường nằm, rồi thì bỏ ra lan can hít th
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online,
truyện tình cảm mới,
hài ola tuyệt hay,
đọc truyện ngắn tình yêu,
hình nền 3d tình yêu,
ảnh nền điện thoại,
tải game miễn phí,
trò chơi điện thoại
Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay, truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.