Tiểu thuyết tình yêu Thằng bạn cùng bàn
Lượt xem : |
ặt đau khổ, JunSu lấm lét nhìn thầy, JaeJoong hóa đá, YunHo lấy tay lau mồ hôi đổ ra ầm ầm. HyunJoong thì khỏi nói, chết lâm sàng từ hồi nào rồi !
YooChun chớp chớp mắt nhìn thầy, tự nắn bóp tay mình cật lực, nom ảnh chẳng khác gì Hòa Thân trong phim "Tể tướng Lưu Gù" khi đứng trước mặt vua Khang Hy cả :
- Tờ giấy xì mũi của em thôi thầy ơi ! Nhặt lên làm gì, dơ hầy mà thầy~
Thầy mỉm cười, coi bộ cũng đẹp trai lắm :
- Giấy xì mũi mà em nam bàn dưới xé từ quyển sách của bạn đằng sau giấu dưới mông ném lên hả ?
Thầy tuôn cho một lèo. Ồ, xong luôn nhé ! Hết cãi nhé ! Bắt tận tay day tận trán luôn rồi nhé ! Trong lúc như vậy mà YooChun vẫn nói được một câu bông phèng :
- Cái này gọi là đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết đó thầy~
Cũng vì cái sự đoàn kết này mà tụi nhỏ khỏe re, khỏi cần chép bài chi nữa cho mệt vì thầy đã thưởng cho mỗi đứa một quả trứng rồi. Thầy còn khen tụi nhỏ sướng, mấy ai không cần làm bài mà vẫn có điểm đâu ?
- Thầy ơi, tụi em trót dại, thầy tha cho tụi em đi. Thầy đừng ghi vào sổ đầu bài...
Nhỏ TaeHee giọt ngắn giọt dài đứng trước mặt thầy năn nỉ. Mấy đứa tổ viên tổ bốn cũng theo TaeHee mà bu đầy quanh bàn giáo viên, chân tay (giả vờ) khúm núm, đầu cúi cúi ngậm ngùi, mũi sụt sà sụt sịt. Ai biết được rằng cả bọn đang diễn trò chớ, chỉ có nhỏ TaeHee là khóc thật thôi ; mấy đứa kia đứng cho có lệ, cho đẹp đội hình, còn mấy tiếng sụt sịt là do YooChun thêm vào và đặt tên là ''hiệu ứng âm thanh''.
Sau một hồi mè nheo, khóc lóc thảm thương, rốt cuộc thầy cũng tha cho tụi nhỏ.
Ôi, thầy thật vĩ đại ! Vĩ đại đến nỗi không ghi tên tụi nhỏ vào sổ đầu bài mà trực tiếp nói cho thầy chủ nhiệm Kang. Thầy Kang Bụng Phệ bình thường hiền hiền vậy thôi, chớ có chuyện gì thì thầy cũng nghiêm khắc lắm. Phen này tiêu thật rồi !
Nhìn mặt thầy Bụng Phệ đỏ phừng phừng, ngực phập phồng cũng đủ hiểu thầy đang tức giận như thế nào.
- Các em biết mình đã mắc những tội gì không ?
Ai chớ riêng YooChun là vẫn cợt nhả được, nghe thầy nói ảnh lầm rà lầm rầm trong miệng :
- Bọn em chưa kịp thống kê ạ.
May mà thầy không nghe thấy. Cái anh này, đến chết vẫn không bỏ được cái tật bông phèng, mà cũng vì cái tật bông phèng nên mới chết.
Với một lô một lốc tội : đọc bài, quay cóp, xé sách... mức phạt thầy đề ra cho cả tổ vẫn còn nhẹ nhàng chán : trực nhật lớp và quét dọn cả sân sau.
- Ác mộng ! Ác mộng ! Đúng là một cơn ác mộng !
JaeJoong nhảy chồm chồm trên bàn rồi la hét om sòm. Cả bọn cũng bắt chước JaeJoong chạy đi chạy lại trên ghế, trên bàn cho bõ tức. Đằng nào cũng phải trực nhật lớp, bẩn thêm một chút cũng không sao, tí dọn luôn thể !
Nhỏ TaeHee buồn xo ngồi trên ghế giáo viên, mãi sau mới dưỡn dẹo đứng dậy để phân chia công việc cho mấy đứa tổ viên rắc rối.
- Bạn YunHo và bạn JaeJoong lau cửa sổ nha, bạn YooChun và JunSu lau bàn ghế và cạo vết bút xóa trên bàn, bạn HyunJoong quét lớp.
Vừa nghe thấy tên mình, HyunJoong liền ôm đầu rên rỉ :
- Ôi, mình bị thiếu máu, làm việc tí là chóng mặt hà !
- Sao vừa nãy mày nhảy sung lắm mà ? Tính đùn việc hả, quét lớp đi !
YunHo không hiểu từ lúc nào đã lẳng cây chổi về phía HyunJoong. Biết không thể trốn, HyunJoong đành ngậm ngùi cầm cây chổi, lướt lướt vài đường. Thỉnh thoảng đang quét, HyunJoong bỗng dừng lại, giương cây chổi lên, múa như điên dại, la hét ầm ĩ : "Anh là Hoàng Phi Hồng ! Anh là Phương Thế Ngọc ! Anh là Trương Vô Kỵ !".
- Anh là một thằng điên !
YunHo đứng ngoài cửa thò đầu vào, nói dõng dạc. Cả lũ ngán ngẩm nhìn YunHo lại quay sang HyunJoong rồi cho qua. Thôi, đầu óc nó không bình thường, chấp chi cho mệt.
Rốt cuộc đứa nào đứa nấy cũng tự động làm việc, không để tổ trưởng nhắc. Duy chỉ có JaeJoong là không thèm làm việc của mình mà đi giành việc của người khác :
- TaeHee để tớ lau bảng cho ! Giẻ bẩn lắm, cậu đừng đụng vào.
YunHo dòm vào, nghe vậy thì tức lắm, việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêng. Mà TaeHee là con gái nên cũng được ưu ái lau mỗi cái bảng thôi còn gì, lát cả hai phải xuống quét cái sân to đùng kia kìa !
YunHo chẳng nói chẳng rằng, xách cổ JaeJoong ra cửa sổ rồi giật cái giẻ lau bảng trên tay JaeJoong, thảy cho TaeHee, mắt nhìn JaeJoong chằm chằm :
- Mày lo lau cửa đi, mỗi đứa một việc, sớ rớ vào việc người ta chi ?
TaeHee mỉm cười ý nhị rồi tự động lau bảng, JaeJoong nhìn YunHo một hồi rồi khinh khỉnh quay đi. Cho người ta ga lăng tí không được sao ? Cái bảng tí hin, lau một phút là xong chứ gì ?
...
Cuối cùng hai đứa cũng yên lành làm việc. Nhưng cái yên lành cũng chỉ kéo dài được hai phút, sau đó lại chí chóe ngay.
YunHo và JaeJoong đứng đối diện nhau qua lớp kính cửa sổ, YunHo đứng ngoài lớp, JaeJoong đứng ở trong. Chẳng hiểu nghĩ gì, JaeJoong đột nhiên mở bung cánh cửa, đập thẳng vào mặt YunHo nghe một tiếng ''cốp'' thảm thương. YunHo nhăn nhó, ôm mặt đau đớn. JaeJoong thấy vậy thì khoái chí lắm, chàng ta ngửa cổ lên trời cười khành khạch, báo được thù vụ giẻ lau bảng mà.
YunHo cũng không chịu thua, ngay lập tức túm lấy cánh tay đang thò ra ngoài của JaeJoong mà kéo mạnh. JaeJoong la lên bài hãi, mặt dính vào khung sắt cửa sổ, bẹp dí :
- Mày làm gì thế ? Biết đau không hả ? Bỏ tay tao ra !
- Mày chẳng vừa đập vào mặt tao còn gì ? Đau lắm chứ bộ. Xin lỗi tao đi thì tao bỏ!
- Không ! Còn khuya ! Á... á... á...
JaeJoong càng nói, YunHo càng kéo mạnh hơn. Lát bỏ ra, tay JaeJoong dài thêm vài centimet thì đừng hỏi tại sao.
- Ờ, có chí khí ! "Em xin lỗi Jung đại ca, lần sau em không dám thế nữa !". Nói đi tao tha !
- Đồ đục nước béo cò ! Quân đê tiện !
- Quá khen quá khen ! - YunHo cười giả lả rồi tiện tay giật thêm một cái làm JaeJoong hét lên đau đớn.
- Để-để tao nói. E-em xin lỗi Jung đại ca, lần sau em không dám thế nữa~
Mấy đứa kia đứng nhìn màn ''em - đại ca'' ngọt xớt của hai đứa thì cười như điên như dại. HyunJoong ôm bụng, thở chẳng ra hơi, mãi mới thốt nên lời :
- Thôi, tha cho nó đi mày !
YunHo nghe cũng xuôi xuôi. Trước khi buông tay JaeJoong, chàng ta còn tranh thủ giật nốt mấy phát cho thêm phần vui vẻ. TaeHee đang lau bảng cũng vội vã vứt toẹt cái giẻ ra sàn, chạy lại chỗ hai đứa, mặt khó đăm đăm :
- Hai bạn này rối đội hình quá, khỏi làm nữa, xuống dưới dọn sân sau đi !
JaeJoong và YunHo nhìn nhau, gầm ghè một lúc rồi cũng hậm hực đi xuống dưới lầu. TaeHee thở phào nhẹ nhõm, trông mấy đứa này mệt quá ! Nhưng vừa thở ra, chưa kịp hít vào thì TaeHee đã mém xỉu. Đập vào mắt nhỏ tổ trưởng gương mẫu là cảnh YooChun và JunSu đang chăm chỉ dùng dao lam cạo bàn mà không quên thổi phù phù làm mùn bắn tung tóe vào mặt nhau. Lớn đầu rồi mà còn nghịch dại ! Không tách hai đứa này ra thì không xong. TaeHee trân trối nhìn toàn cảnh một hồi rồi nhịp nhịp tay lên mặt bàn :
- Bạn JunSu xuống dưới phụ hai bạn JaeJoong và YunHo quét sân đi !
- Tớ cũng xuống. - YooChun hí hửng giơ tay.
TaeHee nghiêm mặt, đanh giọng lại :
- Không được ! Cậu ở trên lớp. Tụi mình phải làm nhanh, còn lớp chiều học nữa mà. Các cậu cứ chơi hoài như vậy đến bao giờ mới xong ?
Cả YooChun và JunSu đều xị mặt ra. Xuống thì xuống, chấp một mắt, một cái sân với bọn này chẳng xi nhê !
- Quét xong lớp rồi nè ! Hai bạn đi đổ rác đi.
''Hai bạn'' HyunJoong và YooChun mặt chảy dài ra cả thước. Gì chớ, có cái thùng rác mà phải
YooChun chớp chớp mắt nhìn thầy, tự nắn bóp tay mình cật lực, nom ảnh chẳng khác gì Hòa Thân trong phim "Tể tướng Lưu Gù" khi đứng trước mặt vua Khang Hy cả :
- Tờ giấy xì mũi của em thôi thầy ơi ! Nhặt lên làm gì, dơ hầy mà thầy~
Thầy mỉm cười, coi bộ cũng đẹp trai lắm :
- Giấy xì mũi mà em nam bàn dưới xé từ quyển sách của bạn đằng sau giấu dưới mông ném lên hả ?
Thầy tuôn cho một lèo. Ồ, xong luôn nhé ! Hết cãi nhé ! Bắt tận tay day tận trán luôn rồi nhé ! Trong lúc như vậy mà YooChun vẫn nói được một câu bông phèng :
- Cái này gọi là đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết đó thầy~
Cũng vì cái sự đoàn kết này mà tụi nhỏ khỏe re, khỏi cần chép bài chi nữa cho mệt vì thầy đã thưởng cho mỗi đứa một quả trứng rồi. Thầy còn khen tụi nhỏ sướng, mấy ai không cần làm bài mà vẫn có điểm đâu ?
- Thầy ơi, tụi em trót dại, thầy tha cho tụi em đi. Thầy đừng ghi vào sổ đầu bài...
Nhỏ TaeHee giọt ngắn giọt dài đứng trước mặt thầy năn nỉ. Mấy đứa tổ viên tổ bốn cũng theo TaeHee mà bu đầy quanh bàn giáo viên, chân tay (giả vờ) khúm núm, đầu cúi cúi ngậm ngùi, mũi sụt sà sụt sịt. Ai biết được rằng cả bọn đang diễn trò chớ, chỉ có nhỏ TaeHee là khóc thật thôi ; mấy đứa kia đứng cho có lệ, cho đẹp đội hình, còn mấy tiếng sụt sịt là do YooChun thêm vào và đặt tên là ''hiệu ứng âm thanh''.
Sau một hồi mè nheo, khóc lóc thảm thương, rốt cuộc thầy cũng tha cho tụi nhỏ.
Ôi, thầy thật vĩ đại ! Vĩ đại đến nỗi không ghi tên tụi nhỏ vào sổ đầu bài mà trực tiếp nói cho thầy chủ nhiệm Kang. Thầy Kang Bụng Phệ bình thường hiền hiền vậy thôi, chớ có chuyện gì thì thầy cũng nghiêm khắc lắm. Phen này tiêu thật rồi !
Nhìn mặt thầy Bụng Phệ đỏ phừng phừng, ngực phập phồng cũng đủ hiểu thầy đang tức giận như thế nào.
- Các em biết mình đã mắc những tội gì không ?
Ai chớ riêng YooChun là vẫn cợt nhả được, nghe thầy nói ảnh lầm rà lầm rầm trong miệng :
- Bọn em chưa kịp thống kê ạ.
May mà thầy không nghe thấy. Cái anh này, đến chết vẫn không bỏ được cái tật bông phèng, mà cũng vì cái tật bông phèng nên mới chết.
Với một lô một lốc tội : đọc bài, quay cóp, xé sách... mức phạt thầy đề ra cho cả tổ vẫn còn nhẹ nhàng chán : trực nhật lớp và quét dọn cả sân sau.
- Ác mộng ! Ác mộng ! Đúng là một cơn ác mộng !
JaeJoong nhảy chồm chồm trên bàn rồi la hét om sòm. Cả bọn cũng bắt chước JaeJoong chạy đi chạy lại trên ghế, trên bàn cho bõ tức. Đằng nào cũng phải trực nhật lớp, bẩn thêm một chút cũng không sao, tí dọn luôn thể !
Nhỏ TaeHee buồn xo ngồi trên ghế giáo viên, mãi sau mới dưỡn dẹo đứng dậy để phân chia công việc cho mấy đứa tổ viên rắc rối.
- Bạn YunHo và bạn JaeJoong lau cửa sổ nha, bạn YooChun và JunSu lau bàn ghế và cạo vết bút xóa trên bàn, bạn HyunJoong quét lớp.
Vừa nghe thấy tên mình, HyunJoong liền ôm đầu rên rỉ :
- Ôi, mình bị thiếu máu, làm việc tí là chóng mặt hà !
- Sao vừa nãy mày nhảy sung lắm mà ? Tính đùn việc hả, quét lớp đi !
YunHo không hiểu từ lúc nào đã lẳng cây chổi về phía HyunJoong. Biết không thể trốn, HyunJoong đành ngậm ngùi cầm cây chổi, lướt lướt vài đường. Thỉnh thoảng đang quét, HyunJoong bỗng dừng lại, giương cây chổi lên, múa như điên dại, la hét ầm ĩ : "Anh là Hoàng Phi Hồng ! Anh là Phương Thế Ngọc ! Anh là Trương Vô Kỵ !".
- Anh là một thằng điên !
YunHo đứng ngoài cửa thò đầu vào, nói dõng dạc. Cả lũ ngán ngẩm nhìn YunHo lại quay sang HyunJoong rồi cho qua. Thôi, đầu óc nó không bình thường, chấp chi cho mệt.
Rốt cuộc đứa nào đứa nấy cũng tự động làm việc, không để tổ trưởng nhắc. Duy chỉ có JaeJoong là không thèm làm việc của mình mà đi giành việc của người khác :
- TaeHee để tớ lau bảng cho ! Giẻ bẩn lắm, cậu đừng đụng vào.
YunHo dòm vào, nghe vậy thì tức lắm, việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêng. Mà TaeHee là con gái nên cũng được ưu ái lau mỗi cái bảng thôi còn gì, lát cả hai phải xuống quét cái sân to đùng kia kìa !
YunHo chẳng nói chẳng rằng, xách cổ JaeJoong ra cửa sổ rồi giật cái giẻ lau bảng trên tay JaeJoong, thảy cho TaeHee, mắt nhìn JaeJoong chằm chằm :
- Mày lo lau cửa đi, mỗi đứa một việc, sớ rớ vào việc người ta chi ?
TaeHee mỉm cười ý nhị rồi tự động lau bảng, JaeJoong nhìn YunHo một hồi rồi khinh khỉnh quay đi. Cho người ta ga lăng tí không được sao ? Cái bảng tí hin, lau một phút là xong chứ gì ?
...
Cuối cùng hai đứa cũng yên lành làm việc. Nhưng cái yên lành cũng chỉ kéo dài được hai phút, sau đó lại chí chóe ngay.
YunHo và JaeJoong đứng đối diện nhau qua lớp kính cửa sổ, YunHo đứng ngoài lớp, JaeJoong đứng ở trong. Chẳng hiểu nghĩ gì, JaeJoong đột nhiên mở bung cánh cửa, đập thẳng vào mặt YunHo nghe một tiếng ''cốp'' thảm thương. YunHo nhăn nhó, ôm mặt đau đớn. JaeJoong thấy vậy thì khoái chí lắm, chàng ta ngửa cổ lên trời cười khành khạch, báo được thù vụ giẻ lau bảng mà.
YunHo cũng không chịu thua, ngay lập tức túm lấy cánh tay đang thò ra ngoài của JaeJoong mà kéo mạnh. JaeJoong la lên bài hãi, mặt dính vào khung sắt cửa sổ, bẹp dí :
- Mày làm gì thế ? Biết đau không hả ? Bỏ tay tao ra !
- Mày chẳng vừa đập vào mặt tao còn gì ? Đau lắm chứ bộ. Xin lỗi tao đi thì tao bỏ!
- Không ! Còn khuya ! Á... á... á...
JaeJoong càng nói, YunHo càng kéo mạnh hơn. Lát bỏ ra, tay JaeJoong dài thêm vài centimet thì đừng hỏi tại sao.
- Ờ, có chí khí ! "Em xin lỗi Jung đại ca, lần sau em không dám thế nữa !". Nói đi tao tha !
- Đồ đục nước béo cò ! Quân đê tiện !
- Quá khen quá khen ! - YunHo cười giả lả rồi tiện tay giật thêm một cái làm JaeJoong hét lên đau đớn.
- Để-để tao nói. E-em xin lỗi Jung đại ca, lần sau em không dám thế nữa~
Mấy đứa kia đứng nhìn màn ''em - đại ca'' ngọt xớt của hai đứa thì cười như điên như dại. HyunJoong ôm bụng, thở chẳng ra hơi, mãi mới thốt nên lời :
- Thôi, tha cho nó đi mày !
YunHo nghe cũng xuôi xuôi. Trước khi buông tay JaeJoong, chàng ta còn tranh thủ giật nốt mấy phát cho thêm phần vui vẻ. TaeHee đang lau bảng cũng vội vã vứt toẹt cái giẻ ra sàn, chạy lại chỗ hai đứa, mặt khó đăm đăm :
- Hai bạn này rối đội hình quá, khỏi làm nữa, xuống dưới dọn sân sau đi !
JaeJoong và YunHo nhìn nhau, gầm ghè một lúc rồi cũng hậm hực đi xuống dưới lầu. TaeHee thở phào nhẹ nhõm, trông mấy đứa này mệt quá ! Nhưng vừa thở ra, chưa kịp hít vào thì TaeHee đã mém xỉu. Đập vào mắt nhỏ tổ trưởng gương mẫu là cảnh YooChun và JunSu đang chăm chỉ dùng dao lam cạo bàn mà không quên thổi phù phù làm mùn bắn tung tóe vào mặt nhau. Lớn đầu rồi mà còn nghịch dại ! Không tách hai đứa này ra thì không xong. TaeHee trân trối nhìn toàn cảnh một hồi rồi nhịp nhịp tay lên mặt bàn :
- Bạn JunSu xuống dưới phụ hai bạn JaeJoong và YunHo quét sân đi !
- Tớ cũng xuống. - YooChun hí hửng giơ tay.
TaeHee nghiêm mặt, đanh giọng lại :
- Không được ! Cậu ở trên lớp. Tụi mình phải làm nhanh, còn lớp chiều học nữa mà. Các cậu cứ chơi hoài như vậy đến bao giờ mới xong ?
Cả YooChun và JunSu đều xị mặt ra. Xuống thì xuống, chấp một mắt, một cái sân với bọn này chẳng xi nhê !
- Quét xong lớp rồi nè ! Hai bạn đi đổ rác đi.
''Hai bạn'' HyunJoong và YooChun mặt chảy dài ra cả thước. Gì chớ, có cái thùng rác mà phải
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online,
truyện tình cảm mới,
hài ola tuyệt hay,
đọc truyện ngắn tình yêu,
hình nền 3d tình yêu,
ảnh nền điện thoại,
tải game miễn phí,
trò chơi điện thoại
Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay, truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.