watch sexy videos at nza-vids!
Truyen24h.sextgem.com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết tình yêu Thằng bạn cùng bàn

Lượt xem :
br />

- Không phải. Là YooChun rướn qua đánh tao đó.


Đỗ lỗi luôn mới sợ chứ ! Nói xong, YunHo lại quay qua nhìn JaeJoong. JaeJoong cũng giương mắt lên nhìn lại. Định đấu nhãn sao, YunHo thầm nghĩ. Bao nhiêu xấu hổ hôm qua bay biến hết, chỉ còn lại lòng tự tôn của một thằng con trai. Chính mình là người tỏ tình trước cơ mà, mình phải nắm thế chủ động chứ, JaeJoong chỉ là bị động thôi. Lần đấu nhãn này nhất định phải thắng, thắng để chứng minh... chứng minh cái gì YunHo cũng không biết, chỉ biết là không thể thua. Tuy nghĩ được xa đến thế nhưng chỉ sau ba phút, khi rơi mãi vào sâu trong ánh mắt trong veo của người đối diện, YunHo đành phải cụp mắt xuống. Nhìn thêm một chút nữa chắc sẽ xảy ra chuyện như tối qua trước mặt bàn dân thiên hạ quá.


.

.

.


- Nói có cơ sở tí đi, mày nghĩ tao là vượn người chắc ? Tay gì dài đến độ thò tới được chỗ mày. Hả, nói thử xem ! - YooChun vẫn không tin vào giả thuyết vừa rồi.


- Thôi, anh em ra ăn sáng đi, kệ YooChun nó tự kỉ. - HyunJoong không thèm nghe, lùa cả bọn ra ngoài như lùa vịt.


- Ê, này, này...


Chỉ còn một mình YooChun bơ vơ, lăn lộn trong căn phòng trống huơ trống hoác.



Hôm nay là ngày cuối ở đây, sáng mai phải bắt xe lên Seoul về rồi, lòng TaeHee chợt gợn lên cảm giác nao nao. Nàng ta cũng muốn có một vài món đồ mang về làm kỉ niệm để thỉnh thoảng nhớ đến có thể lôi ra ngắm.


Tầm chiều, cả tổ ghé một cửa hàng lưu niệm nhỏ ở cuối làng. Trông hàng là một con bé gầy nhẳng, đen nhẻm nhưng được cái rất mau mồm mau miệng.


- Mấy thứ này có một không hai, toàn nhà em làm à. Các anh chị lên đó có tìm mỏi mắt cũng không thấy đâu.


TaeHee phấn khởi đề nghị mọi người mua vòng tổ. Vòng tay cầu may, cầu học giỏi, mẫu mã cũng đẹp nữa, đeo còn tăng thêm tình anh em thắm thiết keo sơn. Mọi người gật gù đồng ý. Lâu lâu vớ được khách, con bé bán hàng chém như chưa bao giờ được chém :


- Sáu cái bốn chục ngàn chị ! Thấy toàn anh chị trông như bước ra từ xi-nê, em lấy rẻ, ba chục thôi !


Chưa thấy con bé nào điêu như con bé này. YooChun cười khẩy :


- Ba chục mời em mang về bảo cả nhà em tự làm tự đeo luôn đi nha. Đeo cả vào tay chân mắt mũi cho hết đống này ấy. Bán thế ai dám mua ?


JaeJoong cũng chen vào :


- Chắc em là cháu gái Bao đại nhân ? Bọn anh có tội gì đâu mà em chém ác thế ?


- Em bán rẻ quá, phải rẻ gấp năm lần giá bên ngoài ấy chớ~


- Sáu ngàn sáu cái, bán không ?


- Anh bên hài kịch ạ ? Đùa hay ghê !


- Mười ngàn, không bán bọn anh đi luôn nè.


.

.

.



Cuối cùng con bé da đen cháu gái Bao đại nhân cũng phải bán cho tổ. Chém ai chứ chém các anh chị tổ này thì chém hụt rồi em ơi~


Cả tổ hí hửng đeo vào tay, TaeHee chọn thêm vài món nữa rồi tất cả quẩy mông dông thẳng. Đợi mọi người đi cách mình một đoạn xa, JaeJoong mới gọi giật YunHo lại, đeo vào tay YunHo một chiếc nhẫn bạc trơn, rồi cũng tự đeo cho mình một chiếc y chang mẫu mã.


- Cái gì đây ? - YunHo quơ tay, ngơ ngác hỏi.


- Nhẫn mua chỗ con bé kia đó. An tâm, không sợ bị chém đâu.


- Ai hỏi cái đấy. Ý là... đeo chi ?


JaeJoong cười mỉm, dồn tất cả nội lực trong người đấm YunHo một phát giữa bụng khiến YunHo ứ hự, suýt nữa lăn ra đường.


- Tối qua nói gì làm gì mà bây giờ giả vờ quên, tính chạy làng hả ? Muốn chết chưa ? Mình là một đôi rồi, phải đeo nhẫn đôi chớ ?


- Đôi hồi nào vậy ? - YunHo vẫn đực mặt ra.


- Kể từ lúc chúng ta hôn nhau say đắm xong thì đã chính thức là một đôi.


YunHo té ngửa. Trời ơi, thơm có một cái thôi mà tên đại hồ ly kia kêu là hôn nhau, lại còn "say đắm". Lỡ mai này hôn nhau thật thì... không biết sẽ bị biến thành cái gì nữa ?! Mới tưởng tượng thôi mà hai lỗ tai đã bốc ra vài đợt khói rồi.


Một đôi... Nghĩa là JaeJoong đã chấp nhận lời tỏ tình của mình, nghĩa là JaeJoong cũng thích mình. Nghĩ đến đây, YunHo không kiềm được, ôm ghì lấy JaeJoong, thoả sức hít hà mùi hương trên mái tóc mềm mà không cần phải len lén như trước nữa. JaeJoong nheo nheo mắt cười tươi, cũng vòng tay ôm lại.


JaeJoong đã nghĩ cả đêm qua, giờ thì thông rồi. Ban đầu cũng định làm giá một chút, chờ tên ngốc kia chính thức nói "Làm người yêu nhé !" mới đồng ý ; nhưng nghĩ cho cùng, chờ tên đó nói lại lần nữa chắc phải mười năm sau, nhát trai quá mà ! Cơ hội chỉ ghé qua có một lần trong đời, JaeJoong không thể vì chút sĩ diện mà đứng yên, đút tay túi quần chờ nó chạy tới, đâm sầm vào mình được. Lúc nó đi mất sẽ lại tiếc, sẽ thấy mình dại ơi là dại. Chi bằng cứ đuổi theo, túm lấy, trói chặt tên ngốc kia với mình. Trói một ngày, một tuần, một tháng, một năm, hay trói cả một đời luôn cũng được.



ChangMin chống cằm nhìn ra phía cổng. Hyung ấy đã bảo chiều nay sẽ về, thế mà hơn tám giờ rồi vẫn chẳng thấy bóng dáng đâu. Bình thường chỉ mong anh đi đâu xa một chút để khỏi bắt mình làm cái này cái nọ, nhưng khi anh đi xa thật thì lại muốn anh về mau mau.


Ngoài cổng vang lên tiếng khoá lách cách, ChangMin nhổm hẳn dậy nhòm ra ngoài. Thực tình nó muốn chạy ngay ra mở cửa, nhưng nghĩ thế nào lại thôi. Thằng nhỏ bật Tom & Jerry mà tai chẳng lọt vào âm thanh nào, trừ tiếng bước chân đang từ từ tiến tới.


- Hyung về đấy à ? Sao không đi một tháng luôn cho đã ? - ChangMin mắt vẫn dán chặt vào màn hình, tay mân mê cái điều khiển.


- Đi một tháng để em phá nhà à ?


YunHo mệt mỏi buông một câu rồi thả phịch người xuống ghế, khẽ đánh mắt sang cái hộp giấy để dưới đất :


- Quà JaeJoong hyung cho em đấy.


Trẻ con nghe đến chữ "quà" đứa nào chẳng thích, nhưng loáng thoáng hai tiếng "JaeJoong", ChangMin hơi sững lại một chút, chỉ một chút thôi, sau đó lại nhanh chóng chạy đến mở quà.


Là hai suất gà rán KFC lớn thật lớn.


- Bọn hyung về muộn, nấu cơm không kịp. Ăn đi, đói lại nhẹt mồm ra.


ChangMin lại lôi ra được một chiếc vòng gỗ nhỏ.


- Hyung ấy mua cho em là mong đeo vòng này lúc nào cũng gặp may mắn.


Phía dưới là một củ khoai bự chảng và vài nhánh dương xỉ, vài bông hoa chuông...


- Em còn nhỏ, chưa đi được cũng là em thiệt. Bọn hyung ăn gì, đi đâu, làm gì đều mang về cho em. Coi như du lịch từ xa đi. Đợi lớn thêm chút nữa, hyung cho em bám càng.


ChangMin trầm ngâm nhìn bọc quà trong tay, đột nhiên thấy hai mắt nóng bừng, nước mũi ở đâu thòng lòng chảy ra. Thằng nhỏ vội vàng quệt mũi lấp đi sự xấu hổ :
- Hoa này cho em chi ? Gài lên đầu chắc ? Giống thằng ngộ !


- Dương xỉ cọng dài thế này ngoáy tai thích lắm ha !


- Củ khoai to thế tí luộc ăn.


.

.

.


- Muốn làm gì thì làm.


Kể từ lúc về, YunHo chưa nhìn ChangMin một lần nào, mắt cứ dán chặt vào chiếc nhẫn bạc trên ngón áp út, thi thoảng lại cười ngẩn ngơ. ChangMin thầm nghĩ, anh mình coi bộ không cần cài hoa mà vẫn giống bị ngộ. ChangMin cứ thấy ghê ghê. Nó tò mò hỏi :


- Nhẫn đâu đây hyung ?


- Nhẫn đôi, của JaeJoong hyung và hyung đó. Bọn hyung quen nhau rồi. À, các anh chị mà qua thì em đừng có kể lể gì nhé~ - Vừa nói, YunHo vừa lăn qua lăn lại trên ghế. Thích quá đi mất !


Cuối cùng thì
<<1 ... 2627282930 ... 40>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Từ khóa Google : , ,

Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay,  truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.

80/1948