Truyện ngắn Công chúa hộ pháp
Lượt xem : |
?"
Trời hỡi! Sao cuộc đời nỡ đối xử với nó như thế này????
Về phía Duy, con trai 17 tuổi cao lên nhanh chóng là chuyện bình thường, cánh tay và chân cậu cũng trở nên rắn chắc hơn, không còn mảnh khảnh nữa...
Sau bốn tháng, Nguyên đã tụt xuống cân nặng kỉ lục cả đời mình. Cả nhà nó ôm nhau trong vui sướng. Tuy chưa bằng những cô gái bình thường nhưng ít nhất thì đã đáng liên hoan!
Cả mấy tháng hè không gặp nhau, Duy và Nguyên quyết định hẹn gặp để xem kết quả rèn luyện chịu khổ của đối phương.
Khi ấy, nó ngồi thơ mộng khuấy tách cà phê trước mặt, nhìn ra ngoài cửa kính, lòng sốt ruột chờ đợi.
Thấy cái dáng còi còi, nó lên tiếng gọi, người ấy quay lại. Không phải Duy! Nó thất thểu ngồi xuống, tụt cả hứng!
Di động reo. Nguyên mở máy:
- Cậu có phải cô gái vừa gọi tên Duy đấy không? Mặc áo trắng?
- ờ.- Nguyên xác nhận.- Sao giờ vẫn chưa đến?
- Đến lâu rồi. Ngồi bàn bên cạnh cậu nãy giờ.
Nó bàng hoàng quay đầu sang, thấy một chàng thanh niên lạ lẫm đang vẫy vẫy tay thích thú với mình.
- Hả??
- Hả?
- "Hả" cái gì?
- Còn cậu thì "hả" cái gì?
- Vì sock.
- Vì vui.- Duy cười. ÁNh mắt màu cam sáng ngời trong nắng không thay đổi. Nguyên yên tâm rằng mình đã nhận đúng người.
- Sao lại vui?- nó hỏi sau khi Duy chuyển bàn qua ngồi đối diện với nó.
- Vì Nguyên đã sock khi nhìn thấy tôi.
- Khó hiểu.
Duy chỉ cười, không trả lời nó.
- Duy khác quá!
-...
- Cao lớn hơn.
- Cả tôi và Nguyên đều hoàn thành mục tiêu.
Nó thích thú khoe:
- Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ mặc vừa một cái áo phông nữ nhỏ như thế này.
Duy vui theo nó, ngồi lặng yên nghe nó kể hành trình gian nan bị cả nhà vùi dập, cấm ăn như thế nào,... Suốt cả câu chuyện, cậu nhìn nó chăm chú, dõi theo từng cử chỉ và hành động của Nguyên không rời...
Chẳng mấy chốc mà trời đã tối, Duy rủ nó đi ăn tối. Khi người phục vụ bàn dọn ra những món ăn hấp dẫn, nó e ngại nhìn rồi chỉ dám động tới các món rau. Duy xắt thức ăn đưa nó:
- An tâm. Tớ đã chọn những món ít chất béo, cực hợp với cậu. Cứ ăn đi.
Nó nhìn ánh mắt đầy tin tưởng của Duy, cầm dĩa lên ngần ngại rồi cũng bỏ thức ăn vào miệng.
Vui đến phát khóc!!!
Bao tháng rồi nó không được ăn như thế này!!!
Đây là bữa tối tuyệt vời nhất trong cuộc đời nó!!
Đêm thu mang nét chớm lạnh giao mùa.
Hai người đi dạo dọc bờ sông, người nó hơi co lại khi cơn gió se se thoảng qua.
Duy nói:
- Đưa tay cậu đây, tớ sẽ sưởi ấm cho.
Chẳng hiểu sao nó bất giác nghe lời, để cho bàn tay của Duy bao bọc lấy những ngón tay của mình. Nó cười thầm, có lẽ cậu đã cao lớn hơn nhưng những ngón tay của Duy vẫn đẹp như thế, không đổi khác. Làn da mềm mại của cậu truyền hơi ấm cho nó, truyền vào những đợt sóng cảm xúc nho nhỏ.
- Rồi tớ sẽ cao hơn Nguyên.- Duy bất chợt nói, lời khó hiểu nhưng chẳng hiểu sao khiến hai má nó đỏ bừng.
Những ngón tay đẹp của Duy lồng khít vào tay nó, siết chặt. Nguyên run rẩy khi thấy chính mình đang chìm sâu vào ánh mắt cậu. Nó ước chi trái tim mình đừng đập mạnh đến thế, Duy sẽ nghe thấy và biết nó đang bối rối tới nhường nào. Qua hai bàn tay đang siết lấy nhau, nó biết rằng Duy cũng đang run, thân nhiệt cậu ngày càng tăng.
- Ngày trước, tớ không đủ sức mạnh để bảo vệ Nguyên, nhưng giờ thì khác rồi... Vậy...Nguyên đồng ý làm bạn gái tớ
chứ?- Duy nói nhanh, lời tuột ra khỏi miệng rồi cậu thở mạnh, hồi hộp chờ đợi câu trả lời.
Nó lạ lẫm làm sao, chẳng biết nói gì.
- Tớ thấy tụi mình như chuyện tình ngốc xít.- cuối cùng câu chữ của nó cũng phát ra.
Duy cười.
- ừ.- cái cười của mới thật dịu dàng ấm áp, cậu thở phào nhẹ nhõm khi lời nói của nó cũng bằng câu trả lời đồng ý mà
cậu mong chờ.
Không báo trước, nó tiến tới, gửi một nụ hôn thoảng lên làn môi ngọt của Duy:
- Đừng lo lắng. Chắc chắn cậu sẽ cao hơn tớ!
Duy cười khẽ, nhìn nó đầy hạnh phúc. Nguyên ngả đầu lên vai cậu, bình yên nghe tiếng gió thổi khiến tán lá trong đêm
trăng khẽ rì rào.
Vụt sáng qua bầu trời một ngôi sao chổi, mọi người vội vã nhắm mắt và bắt đầu ước. Nhưng bên bờ sông, có hai con
người đều không nguyện ước. Đối với họ, giờ đã là thời gian viên mãn nhất rồi, chẳng cầu mong điều gì hơn nữa...
- Bởi vì tớ có thể nắm tay cậu đi suốt chặng đường này...
The end.
Trời hỡi! Sao cuộc đời nỡ đối xử với nó như thế này????
Về phía Duy, con trai 17 tuổi cao lên nhanh chóng là chuyện bình thường, cánh tay và chân cậu cũng trở nên rắn chắc hơn, không còn mảnh khảnh nữa...
Sau bốn tháng, Nguyên đã tụt xuống cân nặng kỉ lục cả đời mình. Cả nhà nó ôm nhau trong vui sướng. Tuy chưa bằng những cô gái bình thường nhưng ít nhất thì đã đáng liên hoan!
Cả mấy tháng hè không gặp nhau, Duy và Nguyên quyết định hẹn gặp để xem kết quả rèn luyện chịu khổ của đối phương.
Khi ấy, nó ngồi thơ mộng khuấy tách cà phê trước mặt, nhìn ra ngoài cửa kính, lòng sốt ruột chờ đợi.
Thấy cái dáng còi còi, nó lên tiếng gọi, người ấy quay lại. Không phải Duy! Nó thất thểu ngồi xuống, tụt cả hứng!
Di động reo. Nguyên mở máy:
- Cậu có phải cô gái vừa gọi tên Duy đấy không? Mặc áo trắng?
- ờ.- Nguyên xác nhận.- Sao giờ vẫn chưa đến?
- Đến lâu rồi. Ngồi bàn bên cạnh cậu nãy giờ.
Nó bàng hoàng quay đầu sang, thấy một chàng thanh niên lạ lẫm đang vẫy vẫy tay thích thú với mình.
- Hả??
- Hả?
- "Hả" cái gì?
- Còn cậu thì "hả" cái gì?
- Vì sock.
- Vì vui.- Duy cười. ÁNh mắt màu cam sáng ngời trong nắng không thay đổi. Nguyên yên tâm rằng mình đã nhận đúng người.
- Sao lại vui?- nó hỏi sau khi Duy chuyển bàn qua ngồi đối diện với nó.
- Vì Nguyên đã sock khi nhìn thấy tôi.
- Khó hiểu.
Duy chỉ cười, không trả lời nó.
- Duy khác quá!
-...
- Cao lớn hơn.
- Cả tôi và Nguyên đều hoàn thành mục tiêu.
Nó thích thú khoe:
- Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ mặc vừa một cái áo phông nữ nhỏ như thế này.
Duy vui theo nó, ngồi lặng yên nghe nó kể hành trình gian nan bị cả nhà vùi dập, cấm ăn như thế nào,... Suốt cả câu chuyện, cậu nhìn nó chăm chú, dõi theo từng cử chỉ và hành động của Nguyên không rời...
Chẳng mấy chốc mà trời đã tối, Duy rủ nó đi ăn tối. Khi người phục vụ bàn dọn ra những món ăn hấp dẫn, nó e ngại nhìn rồi chỉ dám động tới các món rau. Duy xắt thức ăn đưa nó:
- An tâm. Tớ đã chọn những món ít chất béo, cực hợp với cậu. Cứ ăn đi.
Nó nhìn ánh mắt đầy tin tưởng của Duy, cầm dĩa lên ngần ngại rồi cũng bỏ thức ăn vào miệng.
Vui đến phát khóc!!!
Bao tháng rồi nó không được ăn như thế này!!!
Đây là bữa tối tuyệt vời nhất trong cuộc đời nó!!
Đêm thu mang nét chớm lạnh giao mùa.
Hai người đi dạo dọc bờ sông, người nó hơi co lại khi cơn gió se se thoảng qua.
Duy nói:
- Đưa tay cậu đây, tớ sẽ sưởi ấm cho.
Chẳng hiểu sao nó bất giác nghe lời, để cho bàn tay của Duy bao bọc lấy những ngón tay của mình. Nó cười thầm, có lẽ cậu đã cao lớn hơn nhưng những ngón tay của Duy vẫn đẹp như thế, không đổi khác. Làn da mềm mại của cậu truyền hơi ấm cho nó, truyền vào những đợt sóng cảm xúc nho nhỏ.
- Rồi tớ sẽ cao hơn Nguyên.- Duy bất chợt nói, lời khó hiểu nhưng chẳng hiểu sao khiến hai má nó đỏ bừng.
Những ngón tay đẹp của Duy lồng khít vào tay nó, siết chặt. Nguyên run rẩy khi thấy chính mình đang chìm sâu vào ánh mắt cậu. Nó ước chi trái tim mình đừng đập mạnh đến thế, Duy sẽ nghe thấy và biết nó đang bối rối tới nhường nào. Qua hai bàn tay đang siết lấy nhau, nó biết rằng Duy cũng đang run, thân nhiệt cậu ngày càng tăng.
- Ngày trước, tớ không đủ sức mạnh để bảo vệ Nguyên, nhưng giờ thì khác rồi... Vậy...Nguyên đồng ý làm bạn gái tớ
chứ?- Duy nói nhanh, lời tuột ra khỏi miệng rồi cậu thở mạnh, hồi hộp chờ đợi câu trả lời.
Nó lạ lẫm làm sao, chẳng biết nói gì.
- Tớ thấy tụi mình như chuyện tình ngốc xít.- cuối cùng câu chữ của nó cũng phát ra.
Duy cười.
- ừ.- cái cười của mới thật dịu dàng ấm áp, cậu thở phào nhẹ nhõm khi lời nói của nó cũng bằng câu trả lời đồng ý mà
cậu mong chờ.
Không báo trước, nó tiến tới, gửi một nụ hôn thoảng lên làn môi ngọt của Duy:
- Đừng lo lắng. Chắc chắn cậu sẽ cao hơn tớ!
Duy cười khẽ, nhìn nó đầy hạnh phúc. Nguyên ngả đầu lên vai cậu, bình yên nghe tiếng gió thổi khiến tán lá trong đêm
trăng khẽ rì rào.
Vụt sáng qua bầu trời một ngôi sao chổi, mọi người vội vã nhắm mắt và bắt đầu ước. Nhưng bên bờ sông, có hai con
người đều không nguyện ước. Đối với họ, giờ đã là thời gian viên mãn nhất rồi, chẳng cầu mong điều gì hơn nữa...
- Bởi vì tớ có thể nắm tay cậu đi suốt chặng đường này...
The end.
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online,
truyện tình cảm mới,
hài ola tuyệt hay,
đọc truyện ngắn tình yêu,
hình nền 3d tình yêu,
ảnh nền điện thoại,
tải game miễn phí,
trò chơi điện thoại
Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay, truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.