watch sexy videos at nza-vids!
Truyen24h.sextgem.com
Tải game online cho điện thoại

Truyện ngắn Công chúa hộ pháp

Lượt xem :


- Thằng bé có tội tình gì??

- Em lỡ chân thôi.

- Lỡ chân kiểu này thì bằng giết

thằng bé rồi còn gì!!!!

- Nó đã chết đâu cô!!

- Còn nói được à!!!

Cô bắt đầu lôi các dụng cụ sơ cứu

ra, sau một hồi thì Duy mở mắt. Trong đầu Nguyên đang tưởng tượng ra cảnh kiểu

như trong phim, thằng nhãi ấy sẽ mở mắt ra rồi hỏi: "đây là đâu?", "tôi là

ai?",v.v... tương tự kiểu thế, nhưng hắn lại không kêu vậy, câu đầu tiên của

Duy làm nó phì cười:

- Thiên thạch vừa rơi xuống trái đất

hả cô?

- ờ, cũng rứa như vậy em ạ.- cô y tá

an ủi, vuốt vuốt mấy sợi tóc tơ trên đầu Duy, giọng hoàn toàn quan tâm lo lắng-

em thấy thế nào?

- Dạ ổn.- Duy cười gượng.

- Em đã bảo cô là nó không chết được

mà.- nó đế thêm vào, vọt lẹ trước khi cô y tá kịp phi bất kì đồ vật nào trong

tầm với theo bóng nó.

Trở về lớp với chân tay bầm tím từ

hôm qua, mặt mũi xước xát từ sáng nay, Duy khiến tất cả các fan nữ lao ngay tới

hỏi han trong niềm xúc động:

- Duy làm sao thế này?

- AI làm gì cậu vậy Duy ơi?

- Duy có đau lắm không?

- Để tớ thoa thuốc cho Duy nhé?

.................

- Tớ không sao.- Duy từ tốn trả lời.

Tiếng trống vang dội báo hiệu tiết

học mới bắt đầu, các fan nữ vội tản ra khi thầy giáo bước vào lớp. Thằng bạn

ngồi cạnh nháy mắt:

- Tao thấy sáng nay con Nguyên nó

vác mày như bế cún. Sao? Nó đập mày à?

Duy lắc đầu:

- Không phải. Nguyên chẳng may thôi.

- Có nghĩa chính nó là đứa gây mày

nên nông nỗi này hả?

- Đã bảo tất cả chỉ là chẳng may

mà!- Duy bực, đứng phắt dậy.- Thầy, em ra ngoài- cậu nói ngắn gọn rồi rời lớp.

Thầy giáo đơ người:

- Hơ, thằng nhóc hôm nay thái độ lồi

lõm nhỉ?

Ra tới căng tin, Duy đưa tiền mua

tới 4 hộp sữa rồi ngồi uống hết sạch. Một tiếng cười hinh hích phát ra sau

lưng, cậu quay phắt lại, thấy Nguyên đang ngồi trên thanh xà thăng bằng đến kì

lạ.

- Muốn cao lên à?- nó hất đầu, ánh

mắt ám chỉ những vỏ sữa trống rỗng.

- Không nhìn thấy sao mà còn hỏi.-

Duy trả lời.

- ha ha, bị tôi đạp vào đầu nên mất

trí nói chuyện theo kiểu mới hả?

- ờ, có lẽ.- Duy kết luận cộc lốc.

Một hồi im lặng, Duy là người mở lời

trước:

- Này, sao Nguyên ghét tôi?

Nó nhìn cậu, suy nghĩ xem có nên nói

thẳng vào mặt Duy lí do của mình không:

- Ghen tị.- nó bộp luôn.

- Vì sao?- Duy thắc mắc.- Nguyên cao

lớn, khỏe mạnh. Tôi mới là người ghen tị với Nguyên.

- Dở hơi rồi...- nó ngẩng mặt lên

trời.- người ta không cần những đứa con gái như tôi. Nhưng người ta vẫn yêu quý

những tên con trai ẻo lả như anh- nó đưa ngón tay chỉ thẳng vào Duy không ngần

ngại.- anh vẫn có những fan hâm mộ gào thét khi bị xước xát, mệt mỏi,... hay

khi anh mỉm cười,... Còn tôi, họ chỉ có khóc thôi.

Duy phì cười. Nắng chiếu vào làm đôi

mắt cậu trong suốt một màu cam ấm nóng. Nước da trắng mịn của Duy như đang sáng

lên trong nắng một cách kì lạ. Nguyên thẫn thờ. "Sao lại có loại con trai đẹp

đến nhường này nhỉ?"- nó nghĩ thầm rồi cố bắt mình quay mặt đi, sợ rằng sẽ bị

Duy mê hoặc.

- Con người vẫn thường không thể có

thứ mình muốn nhỉ?!- Duy cười chát.

-...?

- Cậu muốn bản thân nhỏ bé lại,

giống một cô gái hơn. Còn tôi muốn mình cao lớn lên, giống một chàng trai

hơn... Về khía cạnh này, phải chăng tôi và cậu đồng cảm?

Nguyên mỉm cười, nhảy xuống khỏi

thanh xà.

- Tôi sẽ giúp cậu.- nó nói đơn giản-

ăn nhiều, tập nhiều. Bí quyết chỉ có thế.

- Ăn bớt, lười vận động. Bí quyết

chỉ có vậy.- Duy cười.

Một cái bắt tay hợp tác. Hai con

người quyết tâm thay đổi chính mình.

- Gắng lên tí nữa xem nào!- Nguyên

thúc giục. Duy ngẩng mặt nhìn con dốc cầu cao chót vót và dài kinh khủng, quay

đầu lại phía sau là cô nàng nặng gần 70kg bắt cậu đèo. Vậy đấy! Cái này gọi là

nhục hình sao?

Mồ hôi làm ướt đẫm tấm áo Duy đang

mặc, cái nóng ban trưa như đang thiêu đốt làn da cậu. Còn Nguyên thì bực bội

gần hết kiên nhẫn:

- Có lai tôi lên cái dốc cầu thôi mà

cậu cũng không nổi thì còn làm gì được?!!

Bị chạm tự ái, Duy tiếp tục è cổ ra

đạp, từng nhịp từng nhịp khó khăn leo lên cao dần. Cuối cùng, sau hơn hai mươi

phút vật vã, Duy cũng hoàn thành nhiệm vụ. Còn Nguyên thì nhảy phóc xuống đất, thở dài nhìn đồng hồ bấm giây.

- Thế nào?- Duy hỏi kết quả.

- Có tiến bộ so với hôm qua.- nó trả lời, mặt nhăn nhó- nhưng mà chẳng là gì đối với cái mục tiêu to đùng đã đề ra trước mặt!- giọng nó có phần khắc nghiệt. Đời này sao nó ghét những tên con trai yếu đuối đến thế? May sao nhóc đang thở hết hơi cạnh chân nó đây đang cố gắng sửa đổi, nếu không nó nghĩ sẽ không bao giờ có chuyện Phạm Nguyên này chịu mở lời với dạng con trai như thế!

Bất chợt, Duy đứng dậy dứt khoát, chụp mũ lưỡi trai lên đầu, tuyên bố:

- Xuống dốc thôi! Tôi sẽ lại lai cậu lên!

- Không mệt hả?- nó kinh ngạc hỏi Duy, con mắt rà một lượt trên thân hình còm nhom của cậu.

- Mệt. Nhưng vẫn phải cố gắng. Đơn giản vậy thôi!- Duy trả lời, đôi mắt dường như sáng lên một dũng khí lạ kì. Nguyên thấy trong lòng mình có cảm giác gì là lạ, phải chăng nó đang thầm cảm phục nhóc còi này?

Mất tới hai tiếng liền cả hai vật lộn với con dốc, cuối cùng khi trời bắt đầu tối, Duy lai nó về nhà.

- Tại sao lại quyết tâm đến thế?- nó hỏi, lòng đầy thắc mắc.

- Để tỏ tình.- Duy nói nhanh rồi khuôn mặt lộ rõ nét buồn phân phất.- Tôi muốn mình có đủ sức mạnh để bảo vệ

người ấy!

Giọng nói Duy mạnh bạo hòa cùng gió đưa tới tai nó. Nguyên lạ lùng sao chợt im lặng không nói lời nào. Con đường đã vắng nay càng heo hút tới kì lạ... Nhưng trong thâm tâm nó, hàng loạt câu hỏi bắt đầu nhảy múa đòi đáp án...

Duy thì ê ẩm bởi chế độ tập luyện mà nó đề ra. CÒn chính nó thì bị kiểu không hoạt động này làm cho ngứa ngáy chân tay không tưởng. Điều gian khổ nhất là chỉ ăn rau trong mỗi bữa cơm! Cái gì chứ! Nó nghĩ mình sẽ chết vì đói trước khi kế hoạch điên khùng này thành công! Cơn đói cào ruột trào lên khiến nó muốn vơ tất cả những gì trước mặt bỏ vào miệng. Mọi người trong lớp vốn đã nhìn nó với con mắt kinh dị nay còn hoảng sợ hơn khi Nguyên đói tới mắt lờ đờ, gặm giấy vở tới nham nhở vì đói. Những lúc như thế, Duy lại đưa ra trước mặt nó hình ảnh một cô gái mảnh khảnh không bị kì thị đầy uy lực. Nguyên có lúc đã lén giấu bánh mì trong người, định giở ra ăn vụng nhưng bị chính mẹ mình bắt gặp và tịch thu không thương tiếc. Giây phút ấy, mẹ chỉ chực nước mắt trào dâng mà rưng rưng nói với nó: "Con à, mẹ không muốn sống với con cả đời đâu. Chắc con cũng không muốn sống với mẹ đâu nhỉ? Nếu con cứ như vầy thì thằng ngu nào sẽ rước con đi bây giờ??
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Từ khóa Google : , ,

Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay,  truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.

32/834