watch sexy videos at nza-vids!
Truyen24h.sextgem.com
Tải game online cho điện thoại

Truyện ngắn Yêu một cô nhóc

Lượt xem :
i không yêu nhau!

Tôi bất ngờ nhìn sang, nhóc vừa thốt lên câu đó. Anh phục vụ nhìn tôi như thể thông cảm vì ngay Valentina mà lại bị bạn gái giận. Tôi gọi một ly lipton. Nhóc uống café không đường. Cô nhóc này có những cái đối nhau chan chát. Hay thật!

Tôi nhẩn nha thưởng thức lịpton nóng. Nhóc đặt cuốn tiểu thuyết lên bàn, đọc say sưa. Tôi ngắm nhóc. Tôi phát hiện ra là tôi thích mấy sợi tóc bay bay trước trán nhóc. Tôi thích cái mũi hếch rất có duyên của nhóc. Tôi thích đôi mắt từng làm tôi chết đuối. Và... tôi lỡ yêu nhóc mất rồi.

Tôi âm thầm đứng dậy, trả tiền và gửi lại một món quà nhờ chuyển cho nhóc. Lần đầu tiên trong đời tôi mua một món quà vào ngày lễ tình nhân. Ban đầu cũng chẳng nghĩ sẽ làm gì. Chỉ biết là vào một ngày như thế thì không nên đi đâu mà tay không. Rồi gặp nhóc lại chỉ muốn tặng cho nhóc. Tôi lặng lẽ nhìn nụ cười mỉm rất nhẹ của nhóc bên ngoài cửa kính khi anh phục vụ đưa cho nhóc món quà. Hà hơi lên kính, tôi vẽ một hình trái tim rồi dạo bước. Hôm đó trời cũng lạnh như thế này.

-Sao em không ngủ?

-Giờ này em không ngủ được.

-Thế nhóc muốn làm gì để chờ sáng nào?

-Đi với em nhé!

Tôi bước bên nhóc trên con phố dài thật là dài. Đêm vẫn bao phủ. Mưa thấm vào áo, lạnh căm. Tự nhiên tôi thấy nhóc thật nhỏ bé. Cái gì đã làm cho cô nhóc của tôi buồn đến vậy? Mấy đêm rồi nhóc không ngủ. Khanh nói với tôi rằng lúc nào nó bất chợt tỉnh dậy giữa đêm cũng thấy phòng nhóc sáng đèn. Đôi mắt trong veo vẫn cứ trong veo nhưng mi mắt thâm nhẹ, cho dù đeo kính cũng chẳng mờ đi được bao nhiêu và cái nhìn của nhóc sao mà xa xăm. Chẳng hiểu sao tôi bỗng thấy thương nhóc lạ lùng. Muốn ôm em thật chặt nhưng rồi tôi chẳng dám. Nhóc không thích thế, không cho phép ai thấy mình yếu đuối, nên dù buồn cũng chẳng nói ra. Ai bảo tôi hiểu quá rõ nhóc làm gì để giờ không dám mạo hiểm bất chấp điều gì mà đến gần nhóc nữa.

-Em có nhớ hồi chúng mình gặp nhau ở quán café không?

-Ừ! - Nhóc trả lời mà giọng buồn man mác.

-Sau đó em tìm được anh và kiên quyết trả lại món quà. Anh thật không hiểu sao em lại tìm được chính xác nhà anh. Lúc nhìn thấy em trước cửa, anh còn tưởng anh sắp "tiêu" rồi.

-Sao thế?

-Vì cái vòng đó anh chôm chỉa ở cửa hàng trang sức chứ đâu.

Nhóc cười buồn rồi lại lặng im. Mọi cố gắng làm nhóc vui của tôi đều vô ích. Tôi chợt thấy đau tới thắt lòng:

-Nói anh nghe đi. Cô nhóc kì lạ, cứng đầu của anh đâu rồi? Sao em không ngủ? Em có chuyện gì phải không?

Nhóc dừng lại, quay sang nhìn thẳng vào mắt tôi:

-Nếu người anh yêu đã yêu một người khác thì anh sẽ làm gì?

-Anh sẽ quên và đi tìm một tình yêu khác - tôi trả lời, không tự tin lắm.

-Dễ dàng vậy sao? - rồi không đợi tôi trả lời, nhóc tiếp tục đi.

"Dễ dàng vậy sao?"Câu nói thoang thoảng bên tai khiến tôi cảm giác như mình có lỗi. Chính tôi cũng thừa biết là yêu một người chẳng dễ gì để quên. Nhóc hiểu điều đó. Tôi biết, em chỉ hỏi để thấy mình còn có một cái gì đó để dựa vào, để không gục ngã và bật khóc. Cô nhóc của tôi lúc mạnh mẽ thì như một cơn lốc; nhưng khi yếu đuối cũng chỉ là một chiếc lá mỏng manh. Tôi muốn giữ em lại trong vòng tay tôi. Nhưng liệu có giữ nổi không? Hay là chưa kịp chạm vào thì em đã như một vì sao xa, nhìn thấy em mà không bao giờ với tới.

Tôi lặng lẽ bước đi bên nhóc. Có những lúc, dù rất muốn, tôi cũng không thể nói với nhóc được câu nào an ủi. Như lúc này, tôi sợ tâm hồn của em nổi sóng. Em mới 19 tuổi. Rất người lớn mà cũng rất trẻ con. Đi cạnh em mà hình như em đang ở một nơi rất xa nào đấy. Tôi thật sự không làm gì được cho em, chỉ im lặng nghe nhóc ngâm nga: "Nếu như anh không về..."

Sẽ tìm thấy nhau

Tôi không tìm nhóc. Mà có muốn tìm cũng chẳng được. Nhóc từng giao hẹn: "Nếu một ngày em biến mất, anh không được tìm em. Vì em là gió, đừng cố đuổi theo một cơn gió làm gì". Tôi cứ nghĩ nhóc chỉ đùa thôi. Vậy mà cuối cùng nhóc vẫn đi, bình yên như lúc đến. Không tạm biệt. Không quá đột ngột và bất ngờ. Không nhắn nhủ gì. Nhóc để lại trong tôi nỗi nhớ và sự trống rỗng vô bờ. Tôi chỉ hối hận một điều. Đó là chưa cho nhóc biết tình cảm của mình, rằng người tôi yêu là nhóc chứ chẳng phải ai đó như nhóc đã lầm tưởng, rằng tình yêu của tôi cũng lớn như tình yêu nhóc dành cho tôi vậy. Tại sao tôi không biết điều đó và tại sao tôi không nói với nhóc sớm hơn? Chỉ đến khi nhóc ra đi rồi, Khanh mới cho tôi biết, nhóc đã thầm yêu tôi từ khi gặp tôi ở quán café. Nhóc viết tên tôi ở mọi nơi khắp căn phòng và khóc khi tôi thi thoảng đón đưa một vài cô gái khác. Nhóc giữ chặt tình cảm trong lòng vì nghĩ rằng tôi đã có người yêu. Bây giờ tôi mới biết là nhóc vẫn ngốc như ngày nào. Em đã mang theo cả nỗi buồn, nỗi hận của cả tôi và em ra đi. Một thằng con trai như tôi lần đầu tiên biết đến hương vị của nỗi buồn khi người mình yêu nhất ra đi để cho mình hạnh phúc. Em đâu biết rằng tôi rất nhớ em, chỉ có bên em thì hạnh phúc mới đến.

***

Một chiều cuối năm không hẹn trước. Phố xá đông nghịt người. Chen chúc trong dòng hoa phố cổ, tôi nhìn thấy một đôi mắt trong veo, bộ quần áo phối màu kì cục, mũ phớt trông nghiêng, túi vải to đùng. Em đứng đó, cùng những cành hoa ly, loài hoa mang tên em. Bắt gặp ánh mắt của tôi, em cười thật tươi rồi biến mất vào dòng người cuối phố.

Như một cơn gió mùa đông.

Gió đi xa, rồi gió sẽ trở về.
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Từ khóa Google : , ,

Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay,  truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.

148/950