Truyện ma Bóng ma trên gác thượng
Lượt xem : |
đen đó đã sừng sững đứng đó từ hồi nào rồi, vẫn với tư thế nửa trên nửa dưới ở cái cầu thang. Tâm không dám nằm dưới sàn nữa, cả hai leo lên ngồi trên giường của Hùng và để đèn sáng choang cho tới sáng. Hai cặp mắt chăm chăm nhìn về hướng cửa vì sợ cái bóng đó sẽ bước vào phòng lúc nào không biết. Cũng may từ đó tới sáng chẳng có gì xảy ra cả.
Sáng hôm sau trước khi Tâm ra về nó không quên nói "Mày nên nói chuyện này với bố mẹ nuôi mày đi! Tao tin lời mày nói roià đó!" Khi ăn sáng Hùng cũng không dám nói sự thật mà chỉ xin dọn xuống nhà dưới ở thôi. Bố mẹ nuôi của Hùng nhìn nhau rồi nói là tùy Hùng thôi. Hùng vội lên lầu và dọn tất cả đồ đạc của mình xuống cái phòng cũ khi trước.
Trưa đó sau khi ăn cơm xong, ông bố nuôi mới kêu Hùng ngồi lại rồi chậm rãi hỏi:
_ Có chuyện gì xảy ra trên đó phải không con?
Biết không thể dấu được Hùng đành phải kể hết các sự việc đã xảy ra trong mấy đêm rồi. Nghe xong ông bố nuôi mới gục gặt đầu rồi kể:
_ Bố mẹ mua căn nhà này đã được 15 năm nay rồi. Khi mới dọn tới ở thì "ông ta" cũng có phá phách trong nhà đó con ạ! Mẹ con biết điều này trước vì bà ấy tỉnh ngủ hơn tạ Bà nói cho ta biết nhưng ta chẳng tin và cho là bà ấy sợ nhảm nhí mà thôi. Đến một đêm kia, bà lay ta dậy và ra hiệu cho ta nghe, ta lắng nghe và đúng là có tiếng động ở phía nhà bếp vọng về. Ta rón rén mò lấy cây đèn pin rồi mò ra phía cửa, ta mở cửa và rọi đèn pin về phía nhà bếp, như không thấy gì cả. Ta bật đèn nhà bếp và tìm tòi mọi nơi xem có con vật gì ở đó không. Cũng không thấy gì nên ta trở về phòng ngủ lại. Cứ thế sự việc xảy ra trong mấy đêm liền mà ta cũng chẳng tìm ra manh mối gì cả nên ta quyết định rình cho biết sự thật. Đêm đó ta ngồi sau cái ghế sofa, tay thủ sẵn cây đèn pin. Khoảng gần nửa đêm ta nghe tiếng động và tiếng lịch kịch leng keng của ly chén chạm nhau, ta ngó ra và thấy một bóng đen đang mở các cửa của cabinet. Ta nhào ra và bật đèn pin về hướng đó, nhưng cái bóng đen vụt mất về hướng cầu thang. Ta đuổi theo và rọi tìm khắp các phòng trên lầu nhưng không thấy gì! Ta bèn leo lên cái gác thượng soi tìm khắp xó xỉnh trên đó nhưng cũng chẳng tìm ra một bóng ai cả. Một điều làm ta hơi rùn mình là khi ta ở trên cái gác đó ta cảm thấy như là có ai đang nhìn theo dõi ta vậy đó. Ta lui trở xuống và tin là mình đãû chạm trán với con ma trên đo rồi. Hôm sau ta nói chuyện này với mẹ con, bà ta sợ hãi quá và đòi bán nhà đi chổ khác ở. Ta không đồng ý và còn lớn tiếng biện minh là ma sợ người chứ người không sợ ma! Bằng chứng là khi nó thấy ta là nó biến mất chứ có dám làm gì ta đâu! Nó chỉ nhát những ai sợ nó mà thôi. Chập tối hôm sau ta lên lại gác thượng nói to như để cho con ma đó nghe "Chúng tôi không đụng chạm gì đến ông và cũng không có ý định đó. Vậy ông hãy để chúng tôi được yên cũng như chúng tôi cũng sẽ không đụng chạm gì đến ông hết!" Từ đêm đó ông ta không còn hiện ra phá phách nữa cho đến ngày hôm naỵ Thôi thì để ta lên hòa đàm với ông ta lại một lần nữa xem sao.
Tối đó bố nuôi rủ Hùng lên gác thượng nhưng Hùng từ chối không đi. Bố nuôi lên một lúc rồi trở xuống nói:
_ Chắc là sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa đâu!
Đúng như vậy! Từ đêm đó Hùng không còn nghe hay thấy điều gì lạ xảy ra nữa. Hùng cũng nói cho Tâm biết về điều này, dù vậy có năn nỉ cách mấy đi nữa thì Tâm cũng không bao giờ ngủ lại đêm ở nhà Hùng.
Cho đến bây giờ dù đã đi làm và ra ở riêng lâu rồi, và gia đình bố mẹ ruột cùng em gái Hùng đã qua bên này, nhưng mỗi khi về thăm lại bố mẹ nuôi của mình Hùng cũng không dám leo lên lầu chứ đừng nói gì là leo lên căn gác thượng đó. Nếu có ngủ lại đêm thì Hùng cũng chỉ dám ngủ ở căn phòng ở tầng dưới mà khi còn bé Hùng vẫn ngủ trong đó mà thôi!
Sáng hôm sau trước khi Tâm ra về nó không quên nói "Mày nên nói chuyện này với bố mẹ nuôi mày đi! Tao tin lời mày nói roià đó!" Khi ăn sáng Hùng cũng không dám nói sự thật mà chỉ xin dọn xuống nhà dưới ở thôi. Bố mẹ nuôi của Hùng nhìn nhau rồi nói là tùy Hùng thôi. Hùng vội lên lầu và dọn tất cả đồ đạc của mình xuống cái phòng cũ khi trước.
Trưa đó sau khi ăn cơm xong, ông bố nuôi mới kêu Hùng ngồi lại rồi chậm rãi hỏi:
_ Có chuyện gì xảy ra trên đó phải không con?
Biết không thể dấu được Hùng đành phải kể hết các sự việc đã xảy ra trong mấy đêm rồi. Nghe xong ông bố nuôi mới gục gặt đầu rồi kể:
_ Bố mẹ mua căn nhà này đã được 15 năm nay rồi. Khi mới dọn tới ở thì "ông ta" cũng có phá phách trong nhà đó con ạ! Mẹ con biết điều này trước vì bà ấy tỉnh ngủ hơn tạ Bà nói cho ta biết nhưng ta chẳng tin và cho là bà ấy sợ nhảm nhí mà thôi. Đến một đêm kia, bà lay ta dậy và ra hiệu cho ta nghe, ta lắng nghe và đúng là có tiếng động ở phía nhà bếp vọng về. Ta rón rén mò lấy cây đèn pin rồi mò ra phía cửa, ta mở cửa và rọi đèn pin về phía nhà bếp, như không thấy gì cả. Ta bật đèn nhà bếp và tìm tòi mọi nơi xem có con vật gì ở đó không. Cũng không thấy gì nên ta trở về phòng ngủ lại. Cứ thế sự việc xảy ra trong mấy đêm liền mà ta cũng chẳng tìm ra manh mối gì cả nên ta quyết định rình cho biết sự thật. Đêm đó ta ngồi sau cái ghế sofa, tay thủ sẵn cây đèn pin. Khoảng gần nửa đêm ta nghe tiếng động và tiếng lịch kịch leng keng của ly chén chạm nhau, ta ngó ra và thấy một bóng đen đang mở các cửa của cabinet. Ta nhào ra và bật đèn pin về hướng đó, nhưng cái bóng đen vụt mất về hướng cầu thang. Ta đuổi theo và rọi tìm khắp các phòng trên lầu nhưng không thấy gì! Ta bèn leo lên cái gác thượng soi tìm khắp xó xỉnh trên đó nhưng cũng chẳng tìm ra một bóng ai cả. Một điều làm ta hơi rùn mình là khi ta ở trên cái gác đó ta cảm thấy như là có ai đang nhìn theo dõi ta vậy đó. Ta lui trở xuống và tin là mình đãû chạm trán với con ma trên đo rồi. Hôm sau ta nói chuyện này với mẹ con, bà ta sợ hãi quá và đòi bán nhà đi chổ khác ở. Ta không đồng ý và còn lớn tiếng biện minh là ma sợ người chứ người không sợ ma! Bằng chứng là khi nó thấy ta là nó biến mất chứ có dám làm gì ta đâu! Nó chỉ nhát những ai sợ nó mà thôi. Chập tối hôm sau ta lên lại gác thượng nói to như để cho con ma đó nghe "Chúng tôi không đụng chạm gì đến ông và cũng không có ý định đó. Vậy ông hãy để chúng tôi được yên cũng như chúng tôi cũng sẽ không đụng chạm gì đến ông hết!" Từ đêm đó ông ta không còn hiện ra phá phách nữa cho đến ngày hôm naỵ Thôi thì để ta lên hòa đàm với ông ta lại một lần nữa xem sao.
Tối đó bố nuôi rủ Hùng lên gác thượng nhưng Hùng từ chối không đi. Bố nuôi lên một lúc rồi trở xuống nói:
_ Chắc là sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa đâu!
Đúng như vậy! Từ đêm đó Hùng không còn nghe hay thấy điều gì lạ xảy ra nữa. Hùng cũng nói cho Tâm biết về điều này, dù vậy có năn nỉ cách mấy đi nữa thì Tâm cũng không bao giờ ngủ lại đêm ở nhà Hùng.
Cho đến bây giờ dù đã đi làm và ra ở riêng lâu rồi, và gia đình bố mẹ ruột cùng em gái Hùng đã qua bên này, nhưng mỗi khi về thăm lại bố mẹ nuôi của mình Hùng cũng không dám leo lên lầu chứ đừng nói gì là leo lên căn gác thượng đó. Nếu có ngủ lại đêm thì Hùng cũng chỉ dám ngủ ở căn phòng ở tầng dưới mà khi còn bé Hùng vẫn ngủ trong đó mà thôi!
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online,
truyện tình cảm mới,
hài ola tuyệt hay,
đọc truyện ngắn tình yêu,
hình nền 3d tình yêu,
ảnh nền điện thoại,
tải game miễn phí,
trò chơi điện thoại
Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay, truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.