watch sexy videos at nza-vids!
Truyen24h.sextgem.com
Tải game online cho điện thoại

Truyện ma có thật Linh hồn cô gái chết oan

Lượt xem :
ném ra. Một bà tinh ý lấy một miếng ngói, dùng phấn đánh dấu mà ném trở vào. Một lúc lại có đá ném ra, nhặt viên đá ấy đem ra đến chợ thì trời sáng tỏ, bà ta nhìn lại đúng là viên đá có dấu phấn của mình. Thế có ớn không...?

Câu chuyện loanh quanh, khuya lúc nào không ai hay. Tôi cứ mặc kệ, lăn ra tấm phên tre ngủ lúc nào không biết.

Sáng ngày, chuyện đầu tiên tôi làm là đi tìm chú Sáu. Gặp chú tôi lân la bắt chuyện một lúc thì hỏi:

- Chú có soi ếch trong vườn của bà Tư Hỉ không?

- Có! Bây hỏi để làm gì?

- Con muốn hôm nào trời mưa đi "soi", chú dẫn con theo được không?

Chú tôi chỉ cười không nói. Sự im lặng của chú càng khiến tôi hoang mang. Không lẽ chuyện bà Tư Hỉ là có...Tôi gạt vội ý nghĩ của mình mà nghe tim cứ đập thình thịch trong lồng ngực.

Mấy hôm sau trời đổ mưa. Mưa lớn lắm! Nước chảy tràn lên những bờ đi. Tôi hồi hộp nghĩ: "Hôm nay nhất định mình sẽ đi soi trong vườn bà Tư Hỉ cho xem"...

Tối đến, chú tôi đi soi thật. Phải nài nỉ một lúc tôi mới được phép đi cùng. Chú Sáu dẫn tôi đi qua rất nhiều khu vườn, nhưng lại không léo hánh tới nơi tôi muốn. Sáng ra tôi hỏi chú:

- Đêm hôm, sao chú không vào vườn của bà Tư. Người ta nói chú bị bả nhát nên kệch tới già. Nghe nói chú đâm ếch lại nhằm rơm và phân bò có đúng không?

Chú tôi chỉ cười mà không trả lời. Quay sang người thím, tôi hỏi:

- Thím hay đi chợ sớm. Chuyện ném đá từ vườn bà Tư Hỉ là có hay không?

Thím Sáu gật đầu rồi quay người đi trong sự chết lặng của tôi. Chú Sáu thấy vậy cười khà.

- Ma quỷ gì mậy! Mấy bà chỉ giỏi hù trẻ nhỏ...

- Chú nói vậy sao không dám vào vườn...bà Tư?

Câu hỏi của tôi lại rơi vào im lặng...

Từ hôm đó tôi bắt đầu đi thu thập chuyện về bà "Tư Hỉ", và phát hiện ra cơ mang nào là giai thoại rợn cả người. Trong làng nói rằng, chú Hai thợ mộc đi cất nhà cho người mặc quần rách đáy bị bà Tư "lên đồng"nói đích danh, làm bọn trẻ cười vỡ cả

bụng.

Chú Sáu có tài sửa trật, cả làng đều biết tiếng. Có người nói chú biết "lỗ ban". Ba tôi kể lại, có lần ông Út trong làng bị bí đái, cô Tư tôi làm "mụ vườn" biết chút y học, đến thông tiểu cũng không xong. Thế mà khi mời chú tôi đến, ổng lại phán: "Bệnh hoạn gì? Bà Tư Hỉ phá đó". Vừa nói chú Sáu vừa vuốt lên bụng nạn nhân, miệng nói: "Thôi đái đi nè"...

Không biết có phải vì bùa thiêng hay trùng dịp mà người bệnh bỗng "xì" được. Từ đó oai danh chú tôi lên đời.

Làng bên có người bị quỷ nhập, cứ xưng tên là Bà Tư Hỉ. Và cái Bà Tư ấy cứ một mực nói rằng đêm nào cũng thấy cô Tư thắp nhang, quỳ lại tại "bàn ông thiên". Chuyện này làm cả họ nhà tôi phát hoảng. Số là cô tôi ăn chay trường, không biết có khấn điều gì mà nói: Cứ thức giấc vào giờ nào đều phải ra sân đốt nhang van vái...Nhưng chuyện này chỉ có người nhà mới biết...Làm sao Bà Tư hiểu được!?

Có người nói, những lúc đêm khuya thường thấy một bóng người mặc đồ trắng đứng trong sân nhà ông tôi. Chuyện này thật rợn tóc gáy, bởi đêm đêm tôi thường ra đầu hè để "tè". Báo hại từ đó lúc nào đi ra sân vào buổi tối, tôi thường ngó lên những tàn cây xung quanh với đôi mắc trợn trừng hoảng sợ. Phải mấy năm sau, cái bí mật người mặc áo trắng mới được phơi bày. Hôm ấy tôi đi chơi khuya về. Vừa đến đầu đường đã thấy cái bóng trắng đáng sợ đứng trong sân nhà. Những sợi tóc trên đầu tôi dựng lên trong sự sợ hãi vô bờ. Nếu bỏ chạy thì

không vào được nhà. Còn muốn vô nhà lại phải đối diện với cái bóng trắng ấy. Cuối cùng lấy hết can đảm tôi làm liều. Nếu là ma phải để tôi "sờ thử" rồi chạy cũng không muộn. Khi đi đến gần mới biết người mặc đồ trắng chính là cô Tư. Mà cô Tư cũng thật kỳ, thiếu vì đồ để mặc, sao chọn bộ đồ trắng đứng trong bóng tối mà thắp nhang. Sau này hỏi lại, cô tôi thích nhất là mặc đồ trắng lúc đi ngủ...

Hai mươi năm sau, linh hồn cô gái chết oan vẫn ám ảnh tâm trí tôi. Có dịp về làng cũ hỏi thăm bè bạn thì được biết: Bà Tư đã không còn phá phách nữa. Trong làng có người mở nhà máy chà lúa, thợ thầy biết chuyện đã xây cho vong hồn oan khuất một ngôi miếu. Và người ta tin rằng, từ đây về sau Bà Tư sẽ không hiển hiện oai linh nữa...

Câu chuyện lâu ngày không còn nghe ai nhắc đến. Mọi người không nhắc, chứ không phải là đã quên. Cứ có ai trong làng khơi lên câu chuyện cũ thì lập tức mọi việc sống lại. Cũng như tôi vô tình trong một bữa cơm, đã đem câu chuyện kể lại. Con tôi sợ rúm. Vợ tôi cười phì...

Một ngày, mấy người chị ghé thăm nhà và ngủ lại. Thằng bé ở nhà đem việc ra hỏi. Những người cô lập tức xác nhận lời nói của tôi. Vợ tôi không cười nữa, sắc mặt ra vẻ khác thường...

Nếu câu chuyện về Bà Tư là đơm đặt thì tôi nghĩ: Sự bịa đặt bao giờ cũng bắt đầu bằng người lớn. Nhưng...những đứa trẻ rồi sẽ lớn lên...Và biết đâu câu chuyện lại được tiếp nối...
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Từ khóa Google : , ,

Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay,  truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.

144/964