watch sexy videos at nza-vids!
Truyen24h.sextgem.com
Tải game online cho điện thoại

Truyện ngắn Những ván cờ caro

Lượt xem :
cậu ta một trận. Hồi đầu năm còn bỡ ngỡ nên không làm gì, chứ giờ thì...cậu ta sẽ biết thế nào là lễ độ. Nhưng Huy đã co giò vọt nhanh trong lúc An đang cố sức thoát qua đám đông đang xúm lại xem ván caro sinh tử. Lại để hụt mất cậu ta rồi. An thở dài. Vẻ bề ngoài tỏ ra rất tức tối nhưng thực ra trong lòng lại vui vui khó tả. Nếu cậu ta còn ở đây sẽ bị An dần cho một trận nên thân. Cả đám bạn An nữa, sẽ ra tay giúp đỡ đồng đội thì Huy sẽ bị "xử đẹp", mà An thì không muốn thế.Công nhận là,cũng khó hiểu thật đấy. Đến bản thân An cũng chẳng hiểu tại sao mình lại như thế nữa là...

***

Phải thú nhận một điều, từ ngày quen biết Huy, An có vẻ học hành tốt hơn nhiều. Các môn học luôn đạt điểm cao. Không như trước kia, luôn hiểu bài mà điểm thì luôn thấp. Cũng phải thôi, nhờ mầy lần bị Huy dắt mũi, An cẩn thận hơn nhiều. Các bài tập luôn được an kiểm tra kĩ lưỡng việc lập luận, giả thiết, điều kiện bài toán. Nhất là môn văn, cô giáo còn khen An làm bài logic, lập luận chặt chẽ, các luận điểm luận cứ đều rất rõ ràng. Những điều An đạt được có lẽ phải cám ơn Huy.

Gặp nhau, hai người cởi mở hơn. Không còn là về những ván caro nữa mà hai người có thể nói về bất cứ vấn đề gì. Như là: Hôm nay giá vàng lại tăng đấy cậu ạ, trường mình mới xây mấy bồn hoa đẹp phết, cô giáo dạy dễ hiểu nhỉ? Mấy con chim hút mật ở cây liễu là chim ruồi phải không cậu?....

An biết, Huy cũng có vẻ thích thích mình. Nhưng để an toàn thì tốt nhất vẫn nên dừng ở mức tình bạn. Tức là, để bước qua ranh giới giữa hai thứ tình cảm thì cần bước qua một đoạn toàn nước là nước. Đích đến là hòn đảo ngay trước mặt. Nhưng hiện giờ chưa ai dám bước xuống nước dể chinh phục hòn đảo nhỏ. An không biết bơi, nên thôi. Còn Huy, chắc là cậu ta sợ nước chăng? Chắc là vậy rồi. An lại tự mỉm cười một mình với sự so sánh hay ho mà mình chợt nghĩ đến.

nhung-van-co-caro-2

Sinh nhật Dương, bạn thân nhất của An, hai đứa đến giờ vẫn còn ngồi cùng bàn luôn. Bữa đó, An nhờ Huy chở giùm đến nhà Dương vì trớ trêu thay, xe An bị hư, vẫn còn đang để ở tiệm sửa xe. Huy từ chối, An bất ngờ. Vì trước nay Huy là người rất tốt, cư xử với bạn bè rất tốt. Vậy mà....Một ý nghĩ len vào đầu An: Có chuyện gì vậy nhỉ? Hay là Huy đang đi chọn quà cho Dương. Đúng rồi! Hôm nay là sinh nhật Dương mà. Cậu ấy phải là nhân vật chính chứ. An hài lòng với cách giải thích của mình.

Sau khi đi bộ nửa tiếng, An đã đứng trước của nhà Dương. Bên trong nhà không khí vui vẻ nhưng không mấy ồn ào. Dương chỉ mời bạn bè thân thiết và những người thân quen mà thôi. Mọi người đã ngồi sẵn trên ghế hết rồi mà không thấy Huy đâu. Hỏi mọi người thì ai cũng lắc đầu không biết.
Dương và mẹ đang chuẩn bị mấy thứ đồ ngọt trong buồng. An cũng muốn giúp Dương chuẩn bị nhưng Dương không cho. Dương không cho An vào trong nói rằng An là người khách quan trọng nên không cho An nhúng tay vào bất kì chuyện gì. An đành khoanh tay đứng ngoài chứ biết làm sao. Năm nay chắc chắn là sẽ có món chè bà ba, món chè tủ của mẹ Dương. Chơi thân với nhau lâu rồi, được cùng ăn chè do mẹ Dương nấu không biết bao nhiêu lần nhưng đối với An thì đó vẫn là món chè ngon tuyệt hảo.

Một lát sau thì Dương bước ra bưng theo cả một mâm chè. Mẹ Dương thì bưng ra rất nhiều bánh kẹo. Mỗi lần sinh nhật chỉ cần bạn bè tụ tập với nhau, chúc mừng và tặng một vài món quà nho nhỏ. Sau đó cùng ăn bánh kẹo và tán gẫu. Thế đã là một niềm hạnh phúc. Đột nhiên thấy Huy cũng bước từ trong buồng ra, bê trên tay chiếc bánh sinh nhật. Mọi người ồ to:

- Ồ! Hóa ra con rể Huy ở trong đó à? Thảo nào không thấy mặt mũi đâu.

- Chết nhé! Bây giờ mới chịu công khai à!!!

- Mấy ông mấy bà giấu kĩ quá đấy nha.

- ...

Dương và Huy chỉ cười. An như ngừng thở trong một khoảnh khắc và những lời ồn ào bên cạnh không còn nghe thấy gì cả. An chỉ kịp suy nghĩ: Phải rồi, chỉ có mình là ngộ nhận thôi. Dương xinh xắn, học được, lại hiền thục nữa. Không như mình... Dương với Huy ngồi cạnh nhau, lửa gần rơm mà....Nhận ra Huy nhìn về phía mình, An lấy hết dũng khí nhìn thẳng vào Huy, nở một nụ cười vô hồn. An giật mình khi nghe tiếng Dương gọi: "An! An!" Thì ra Dương đã ở sẵn bên cạnh lúc nào rồi. Trở về thực tại, An nhanh chóng định hình lại. Đưa cho Dương hộp quà mình đã chuẩn bị và nói:

- Chúc mi thêm tuổi mới sẽ thêm xinh đẹp nè, học giỏi nè. À, còn chăm chỉ học bài nữa để có gì còn cho ta nhìn ké nữa chứ. Hì hì ...

Tất cả đều vỗ tay. Sau phần chúc tụng thì mọi người quay về bàn bạc vấn đề chính: Dương và Huy. Dương nói rằng Huy là họ hàng bên nội. Mọi người ồ tiếp một lần rồi ai cũng buông một câu dài thườn thượt: Thế mà cứ tưởng...

Tiệc tàn, Huy đề nghị chở An về, kêu là xin lỗi vì lúc trưa không qua đón An được. Dĩ nhiên, An đồng ý. Ngồi sau yên xe, An vờ trách móc Huy đủ điều. Tội nghiêp Huy cứ tưởng thật nên rối rít xin lỗi rồi giải thích cho An hiểu tất cả. Lúc An gọi điện nhờ thì Huy đang đi chợ mua thêm bánh kẹo. Dương bảo nếu phải đi bộ thì cũng gần nên không cần lo. Huy cũng giải thích luôn là Dương là người đã giữ chỗ cho Huy hồi đầu năm nên Huy mới ngồi bàn của An và nhiều chuyện linh tinh bây giờ Huy mới nói. An thấy giận vì không ngờ là Huy lại giấu nhiều chuyện thế. Buổi tối thanh bình, trời mát, cơn giận hờn như dịu lại. Đột nhiên Huy nói:

- Tớ thích cậu đấy, An à! Làm bạn gái tớ nhé!

- Ừm.

Nói xong An mới giật mình vì đã lỡ buột miệng buông một tiếng ừm. Lẽ ra mình phải nói là cho mình thời gian suy nghĩ chứ, hay là nói rằng chúng ta còn nhỏ, hay là...hay là... Sao lại dễ dàng đồng ý thế cơ chứ? Nhưng mà, nói theo con tim một lần thì chắc vẫn ổn thôi nhỉ? Sau phút bối rối thì nụ cười đã lại nở trên môi An. An biết chắc rằng Huy cũng đang cười như An vậy.

Không nói với nhau thêm một câu nào nữa, hai đứa cũng bối rối như nhau. Hẳn rằng trong lòng bây giờ hai đứa có cùng trăn trở về việc học hành, tương lai sau này, gia đình, bạn bè,.. Nhiều thứ sẽ phải cùng nhau đối mặt. Nghiêm túc chứ không phải là giỡn chơi. Nhưng không cần nói thêm gì thì cũng vẫn có thể thấu hiểu trái tim nhau đang nghĩ gì rồi, những lời nói lúc này hóa ra lại thành vô nghĩa.

Khi đã yên vị trên chiếc giường thân yêu, An vẫn lâng lâng cảm xúc khó tả khi nghĩ đến Huy. Bật cười một mình, An lôi điện thoại ra nhắn tin. Không phải cho Huy mà cho Dương.

- Con quỷ! Sao không nói trước Huy là họ hàng nhà mi? Lại còn xí chỗ cho hắn ngồi bàn mình nữa chứ.

- Nói trước thì mất hết cả thú vị.

- Ít nhất là phải nói ta biết trước chứ.

- Nói làm gì. Phải có ta "bảo kê" thì hắn mới dám ngồi bàn mình. Chứ ai lại dám ngồi gần đứa quỷ dữ như mi đâu.

- Xí !!! Thiệt hay giỡn hả trời?

- Lại còn kiêu thí mồ.

- Hu hu! Ta đâu có xấu xa như vậy đâu.

- Ừ! Chỉ quá xấu xa thôi.

- Mi chỉ giỏi bán đứng bạn bè!

- Ta chỉ bán "ngồi" thôi. Kaka, ngủ đi, mai còn đi học.

- Ừ! Bye bye.

An dần chìm vào giấc ngủ. Và nụ cười vẫn còn hiện diện trên khuôn mặt. Gió thổi lướt qua làm hàng cây ngoài cửa sổ lao xao như một khúc nhạc trữ tình đưa An bước vào một giấc mơ tuyệt vời.

Có lẽ, mặt nước ngăn cách giữa vị trí xuất phát và đích đến đã hiền hòa hơn. Việc bước qua nó sẽ đơn giản và dễ dàng hơn nhiều. Nhất là khi cả hai cùng nhìn về một hướng và đặc biệt là đã sẵn sàng cho hành trình chinh phục rồi. Những ngày tháng tiếp theo sẽ rất thú vị đây. An nghĩ như vậy rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.

Nguyễn An
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Từ khóa Google : , ,

Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay,  truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.

21/841