watch sexy videos at nza-vids!
Truyen24h.sextgem.com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Mối Lương Duyên Trời Đánh-full

Lượt xem :
lạ. Khi một chuyện nào đó vô duyên vô cớ khiến ta phiền não, những sự việc có liên quan lại có tiếp nối xảy ra. Rõ ràng là một bài hát nước ngoài, nhưng lại chẳng khác nào tiếng lòng của mình, càng lúc càng như muốn thúc ép bản thân. Tôi đã nghe thấy tiếng lòng của cô, nó bán đứng cô…

“Làm sao thế? Má em vẫn còn đau sao?”. Kỷ Ngôn Tắc đỗ xe lại, nghi hoặc quay sang nhìn Viên Nhuận Chi đột nhiên tựa vào sau ghế, mặt mày căng thẳng.

Viên Nhuận Chi nhanh chóng định thần lại, đáp lời: “À, bài hát này rất hay, giai điệu lôi cuốn”.

“Tôi không hề hỏi em bài hát này có hay hay không”. Kỷ Ngôn Tắc nghiêm nghị nhìn thẳng vào đôi mắt của cô, khóe miệng ẩn thoắt hiện nụ cười.

Phải chăng anh nên cảm ơn người đã sáng tác phần lời với nhạc bài hát này? Càng phải cảm ơn người dẫn chương trình đã cho phát thanh bài hát này. Bài hát này như thể được viết riêng cho anh với người phụ nữ ngốc nghếch ngồi kế bên vậy, lại vào đúng một buổi tối đầy sao trên bầu trời thế này, thật sự là vô cùng hợp cảnh, hợp tình.

Viên Nhuận Chi ngô nghê nhìn nụ cười trên khuôn mặt hoàn mỹ của anh, trong đầu không ngừng vang lên giai điệu của bài hát vừa nghe.

Phải chăng anh cũng đang suy nghĩ về lời bài hát này…?

Cô đột nhiên lại nhớ đến cuốn tiểu thuyết đã đọc mấy ngày trước, trong đó nêu ra hai định luật về tình yêu: Một là người nào yêu trước thì người đó thua trước. Hai là người nào yêu càng nhiều thì người đó thua càng nhiều.

Thế nhưng… nếu như đã thật sự phải lòng người ta, thắng rồi, trái tim không còn của mình nữa, thua rồi, trái tim cũng vẫn không còn ở lại bên mình. Vậy thì người ta đã thắng những gì và thua mất những gì?

Kỷ Ngôn Tắc nhìn bộ dạng ngốc nghếch, đần thộn của cô lúc này, trái tim bất giác lại quặn thắt lại. Anh vốn tưởng rằng bài hát này đã khiến cô bừng tỉnh, thì ra tất cả đều là anh tự mình huyễn tưởng. Anh đã biết từ trước là không nên kỳ vọng quá nhiều ở cô.

Anh thở dài một tiếng, tháo dây đai an toàn rồi bước ra khỏi xe trước.

Mãi đến khi nghe thấy tiếng anh đóng cửa lại, Viên Nhuận Chi đang ngây thần người mới sực tỉnh ra, cô nhìn ngang nhìn dọc, mới nhìn thấy bóng dáng của Kỷ Ngôn Tắc, cô hoảng hốt mở cửa rồi nhảy khỏi xe.

Tuy đêm đã khuya, thế nhưng cô vẫn cảm nhận luồng không khí nóng bức vây quanh thân mình.

Mới chỉ xuống xe có vài giây, toàn thân cô đã nhễ nhại mồ hôi. Cô đứng im một lúc, tĩnh lòng lại, mới dần dần cảm nhận được luồng không khí mát mẻ về đêm trên đỉnh núi.

Kỷ Ngôn Tắc lấy tấm bạt dã ngoại từ cốp sau ô tô ra, đứng ở chỗ cách cô khoảng hai mét, đưa tay vẫy vẫy cô. Cô chẳng suy nghĩ nhiều, dựa theo trực giác vội vã tiến lại chỗ anh.

Cô còn chưa quen đi giày cao gót trên đất phẳng, huống hồ chi là đường núi nhấp nhô đầy đá sỏi thế này. Cô lại trẹo chân, thân người mất đi thăng bằng, ngã sang một bên.

Kỷ Ngôn Tắc đã luyện thành công phu “chụp gà” từ lâu, đưa tay ra nhẹ nhàng đỡ lấy rồi ôm chặt cô vào lòng.

Cô đỏ bừng mặt, lắp ba lắp bắp: “Anh… anh… anh đừng nghĩ quá nhiều đấy. Tôi…tôi…tôi vừa mới luyện thành đi giày cao gót trên đất phẳng thôi, bây giờ là đường núi, cho…cho…cho nên…”

“Em có biết hai câu nói là “muốn bắt cố thả” và “đất này không có ba trăm lượng” hay không?”. Anh nhếch đôi mày lên, vô cùng tự tin.

Cô ôm trán không nói thêm gì. Vào giây phút này, trong đầu cô lại nghĩ đến một câu thành ngữ khác: “Nói dài nói dai thành nói dại”… Khi về đến nhà, cô nhất định phải viết ba trăm lần câu thành ngữ này để cảnh tỉnh bản thân mới được…

Anh cố gắng nhịn cười, khẽ ho vài tiếng, nắm lấy bàn tay cô rồi dắt lên phía đỉnh núi.

Lên đến đỉnh, Kỷ Ngôn Tắc đưa Viên Nhuận Chi một bình thuốc tránh muỗi: “Mau bôi vào đi, nếu không chút nữa muỗi đốt tay với chân em thành chân giò, tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu đấy”.

Khi nhìn thấy anh đưa lọ thuốc tránh muỗi cho mình, Viên Nhuận Chi cảm động đến mức suýt trào nước mắt, thế nhưng khi nghe thấy câu nói tiếp theo của anh, cô lại càng muốn khóc dữ dội hơn, dạt dào hơn trước. Cô thật sự muốn đánh cho anh một trận đã đời, tại sao cô lại thích một người đàn ông mồm miệng độc địa như hắn ta chứ?

“Kiếp trước anh có thâm thù huyết hải với loài heo hả?”. Cô nghiến răng nghiến lợi, nhận lấy lọ thuốc tránh muỗi.

“Không phải có thù với tôi, mà vì tôi sợ em sẽ làm xấu hình tượng của mấy chú heo, đến đêm chúng sẽ tính sổ với em trong giấc mơ đấy”. Kỷ Ngôn Tắc trải tấm bạt lên mặt đất, nhanh chóng ngả lưng nằm xuống rồi nhắm mắt lại.

“Anh biến đi!”. Viên Nhuận Chi giơ chân đá vào chân anh một phát, cúi đầu nhìn anh bằng đôi mắt khinh bỉ. Rõ ràng chính anh là người đề nghị lên đỉnh núi ngắm sao đêm, bây giờ thì hay rồi, lại còn kê tay làm ngối nhắm mắt nằm ngủ, thế này mà gọi là đi ngắm sao trời chắc?

Sau khi bôi xong thuốc tránh muỗi, túm gọn tà váy, cô ngồi xuống cạnh anh.

Cô ngẩng đầu lên nhìn, bầu trời giữa đêm chẳng khác nào một tấm lụa đen thượng hảo, còn những ngôi sao đính trên dải lụa đó chẳng khác nào những viên đá quý lấp lánh, tràn đầy sức quyến rũ. Nhìn ra xa hơn, những chòm sao lấp lánh quây lại thành từng chùm lớn bên chân trời, tạo cảm giác vừa gần gũi mà lại vừa xa xăm, giống như vừa đưa tay ra là có thể hái sao xuống vậy.

Nghĩ đến đây, cô liền đưa tay ra, làm điệu bộ như đang hái sao thật, cảm giác bản thân đang vơ được rất nhiều đá quý. Phát tài rồi, phát tài rồi! Cô cảm thấy vô cùng vui sướng, hứng khởi!

Bỗng nhiên, sau lưng vang lên tiếng cười.

Cô nghiến răng nghiến lợi, quay đầu lại nhìn, lườm Kỷ Ngôn Tắc một cái rồi nói: “Này, có cái gì mà lại cười? Lẽ nào hồi nhỏ anh chưa từng chơi qua trò hái sao trời hay sao? Hơn nữa, chính miệng anh nói lên đây để ngắm sao đêm, tại sao bây giờ lại nằm đó ngủ quay hả?”.

Kỷ Ngôn Tắc bình thản nhoẻn miệng lên rồi đáp: “Nếu như ngồi ngắm sao không phải sẽ phải ngước lên xem, rất mỏi cổ sao? Nếu như nằm xuống thì tất cả bầu trời như đang thu gọn trước mắt mình vậy. Em có muốn thử không?”. Anh đang mê hoặc cô hãy mau nằm xuống cạnh anh.

Cô nghiêng đầu suy ngẫm, cũng đúng, cứ ngước đầu lên ngắm sao thật sự rất mỏi và mệt. Thế nhưng cho dù là phải lòng anh, nhưng nằm cạnh anh thế này, cảm giác cứ kì lạ kiểu gì ấy. thôi bỏ đi, cô cứ ngẩng đầu lên ngắm sao vẫn hơn.

“Mau nằm xuống đi, trước mặt tôi, em không cần thiết phải xấu hổ, thẹn thùng”. Không biết vì lí do gì mà anh luôn dễ dàng đọc được suy nghĩ của cô. Cũng giống như bộ dạng ngốc nghếch của cô lúc này, ngồi đó nghịch ngón tay của bản thân, vậy là anh biết ngay cô đang phiền muộn điều gì.

Cô kiên định thầm nói trong lòng: “Không được, nhất quyết không thể nằm cùng với anh”.

Cô lại càng ngước cổ lên ngắm cao hơn, lưng càng thẳng hơn trước.

Anh mím chặt môi, trong lòng thầm nguyền rủa, chống tay nhổm dậy, đưa tay vòng qua người cô, kéo cô nằm xuống tấm bạt kia.

“Á…á…” Cô mới kêu có vài tiếng đã từ bỏ ngay ý định vùng vẫy, giãy giụa. Quả nhiên, nằm xuống ngắm bầu trời đêm lấp lánh ngàn sao cho ta cảm giác an toàn hoàn toàn khác biệt so với khi ngồi.

Cô mở to mắt, cố gắng tìm kiếm những chòm sao nổi tiếng trên bầu trời kia.

“Ha ha, hồi nhỏ anh có đọc qua cuốn Bí mật những chòm sao không? Anh có biết chòm sao Thiên Long không? Đó chính là chòm sao của Tử Long”. Cô dùng cánh tay huých nhẹ vào người Kỷ N
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Từ khóa Google : , ,

Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay,  truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.

387/1189