Truyện ngắn Em không yêu anh, em yêu tiền của anh. Có được không?
Lượt xem : |
Em không yêu anh, em yêu tiền của anh. Có được không?
Jin bước đi chậm rãi trên con đường trời đang đổ mưa ào ạt. Gió tới tấp. Jin vẫn chậm rãi như vậy, bước đi từ tốn, mặc kệ mưa tát vào mặt bôm bốp. Dường như chẳng điều gì có thể ảnh hưởng tới việc "thưởng ngoạn" những bước chân đạp nhẹ xuống lòng đường trươn ướt đó.
Đã ba ngày rồi, Jin gần như chẳng ăn gì cả. Một vài mẩu chocolate vụn, dăm ba miếng trái cây, chủ yếu là uống nước. Người khá là bã, gần như không còn sức nữa. Jin bình thản dưới trời mưa, là bởi vì sức không còn đủ để trở nên giận dữ và vội vã. Hay bởi cô cũng chẳng thiết tha làm gì cả lúc này?
Jin cứ suy nghĩ mãi. Jin đã "yêu" bao nhiêu người đàn ông nhỉ? Điều đó có quan trọng lắm không? Cũng không nhiều lắm, nhưng có lẽ bởi vì điều đó chẳng quan trọng, nên Jin không để tâm mà đếm. Bây giờ, để đếm cũng khó. Bởi có lúc nhớ, lúc quên.
Chà, đàn bà con gái, ai lại không nhớ tới những chàng trai mà mình đã đôi ba lần qua lại. Nhưng ai mà thèm để tâm tới những cuộc chơi? Và đối với Jin, đàn ông, đa phần, chủ yếu, hầu như, đều là: những cuộc chơi.
Jin có nhan sắc vừa phải. Trên khá, dưới "quá xuất sắc".
Jin có một vài tài lẻ và dăm ba thú vui.
Một vài tài lẻ trong số đó là tỏ ra bàng quan với những vấn đề trầm trọng.
Dăm ba thú vui trong đó là, giả vờ như không có vấn đề gì trầm trọng, trong khi có quá nhiều việc kinh khủng đang diễn ra.
Chuyện trầm trọng ở đây là, bạn trai hiện tại của Jin đã làm cho một ả gái có thai. Có thể cô ta bẫy anh ấy vào một dịp mây mưa vô số tội nào đó. Tình cờ, đột xuất ngu lâu, bạn trai Jin đã dính bẫy bởi vì ước mong được "sướng".
Cũng phải thôi, quen nhau mới vài tháng, tuy nhiên, Jin chẳng thể đáp ứng được gì cho anh ta về vấn đề "ấy ấy" cả. Điều này cũng là một chuyện kinh khủng mà Jin cứ giả vờ như nó bình thường thôi.
Jin bị bệnh. Sức khỏe quá yếu để có thể làm gì nhiều lúc này. Thời điểm đang truyền hóa chất, vô thuộc và điều trị tại ngoại. Tất nhiên không thể dành ra chút hơi tàn lực kiệt để phục vụ đàn ông.
Đáng ra, Jin không nên yêu ai cả. Vậy mà, tình yêu đối với Jin cứ như là một thói quen. Jin không thể ngừng yêu ngay cả khi có thể đứng trên bờ hấp hối.
Jin quen Alex được 3 tháng rồi. Từ lúc Jin mới bắt đầu điều trị. Liệu trình 6 tháng. Vậy là phải quen Alex thêm 3 tháng nữa, Jin mới có thể khỏe hơn một chút.
Jin không giận vì Alex ngủ với người con gái khác. Đó là sở trường, tài lẻ cũng có thể là "thú vui" dở người của Jin, nhìn việc trầm trọng một cách bình thường, và xem chuyện bình thường dường như không tồn tại.
Jin không giận Alex bởi Jin biết rằng, mình không thể đáp ứng nhu cầu mà anh ta muốn có.
Chẳng hiểu ai đã "giáo dục" cho Jin tư tưởng thông thoáng đó? Hay thực tình đó là hậu quả của một cuộc nhào nặn tâm thần từ những nỗi đau sâu sắc nhất? Ừm, chuyện đó, có lẽ để kể sau.
Quay lại cái hiện tại này, Jin đã chấp nhận bạn trai mình, Alex, như vậy. Nhưng cái Jin cảm thấy cần phải chấp nhận mà thấy hơi khó một chút. Khiến cho 3 ngày nay không ăn và cả cơn mưa này, cũng chẳng thể khiến Jin trở nên phát khùng... là tại sao lại có một đứa bé trong câu chuyện này nhỉ?
Chẳng mấy chốc, Jin đã đứng trước cửa nhà Alex. Cô bấm chuông. Alex ra mở cửa. Mặt mũi xanh lè và hốt hoảng khi nhìn thấy Jin. Anh vội vã lấy khăn. Lau cơ thể đang ướt sũng và run lên bần bật vì ngấm lạnh. Cả hai chẳng nói gì cả. Alex hiểu quá rõ Jin. Hiểu rất rõ Jin.
Hiểu rằng.
Jin không tin anh.
.......................................
Alex gặp Jin lần đầu tiên cách đây 3 năm.
Lúc đó, Jin đang yêu một người đàn ông đáng ghét nhất thành phố. Đáng ghét bởi những gì mà anh ta có... Quá nhiều.
Anh ta rất giàu có. Bố anh ta giàu. Anh ta giàu nhờ tiền của bố anh ta. Nói chung, đó là sự giàu truyền thống, giàu có hệ quả.
Ngoại hình miễn chê và tự tin khỏi nói.
Alex gặp Jin và anh ta trong thang máy của chung cư số 14. Một trong 14 chung cư hiện đại nhất thành phố mà họ đang sống do chính cha của chàng trai kia đứng ra thiết kế và thi công.
Lần đầu tiên nhìn thấy Jin, Alex đã bị hút hồn. Hút rất sâu vào đôi mắt rất buồn nhưng lại biết cười tươi ấy. Nhưng dù sao, anh chàng kia và Jin, cũng thực sự quá sức đẹp đôi.
Anh ta có một tương lai rạng ngời. Họ đã yêu nhau hơn một năm, trước khi Alex thấy Jin lần đầu đó. Ai cũng biết chuyện tình của họ. Biết rằng anh chàng kia đã phải cố gắng như thế nào để nhảy bổ vào trái tim của một cô gái lãnh đạm như Jin.
Lúc đó, Jin mới 19 tuổi.
Sau lần gặp đó, Alex không gặp lại Jin nữa. Ánh mắt hút hồn trôi xa khỏi tầm với. Quá cao và vời vợi đối với thực tại lúc bấy giờ.
Jin cùng bạn trai đi du học.
Tất cả những gì Alex nhớ về Jin trong ký ức đó là:
- Tôi gặp cô ấy trong thang máy với anh ta.
- Cô ấy đẹp hơn tất cả những gì mà tôi có thể nghĩ ra.
- Họ đẹp đôi.
- Giá như. Cô ấy thuộc về tôi.
- Cô ấy là Jin
....................................
3 năm sau, Alex gặp lại Jin trong một club nhỏ. Khá chen chúc và đông đúc. 3 năm. Jin thay đổi. Không nhiều. Ồn ào hơn với những tin đồn qua lại về đời sống của cô.
Nhưng Alex không quan tâm tới những gì mà người ta nói. Rằng Jin là một cô gái hám của. Đã rời bỏ bạn trai mình ở phương trời xa, sau khi lợi dụng anh ta để được có cuộc sống xa hoa nơi đất khách. Rằng Jin đã mặc kệ tất cả những ân huệ mà người đàn ông lâu năm gắn bó dành cho mình, một cách vô ơn, để phủi đít yêu một anh chàng giàu hơn người bản xứ. Rằng, ông trời có mắt, Jin đã phải chịu cái giá đau đớn, là trục xuất về nước vì hít cần sa khi đang là sinh viên năm nhất... v.v... Và giờ đây, khi Jin trở về nơi này, trơ trẽn sống tại thành phố mà ai cũng biết tất cả về cô ấy, những thông tin đầy rẫy dưới dạng... tin đồn. Cô ta may mắn quá khi được nhận vào làm tại một công ty nhỏ. Nhưng đó chỉ là trá hình. Thực tình, cô ta chỉ chằm chặp đi club kiếm những con gà, để mà chăn dắt.
Những người bạn cùng bàn hôm ấy, nhận ra ánh mắt Alex chăm chú nhìn Jin, ánh mắt không thể chuyển đổi hướng đi, cứ mãi dõi theo từng động tác và cử chỉ của Jin. Họ đã cảnh báo cho Alex tất cả những gì đang diễn ra xung quanh cô gái đó. Một người phụ nữ nguy hiểm đã hủy hoại cuộc đời của biết bao công tử "ngoan hiền".
Song, Alex bỏ ngoài tai tất cả. Chẳng có gì quan trọng hơn giây phút nhìn thấy ánh mắt Jin chạm tới mình.
Nhiều ngày sau đó, Alex liên tục tìm cách tiếp cận Jin mọi lúc.
Cuối cùng, hành động đáp trả của Jin, mặc dù, không như Alex trông mong, nhưng cũng không đến nỗi làm anh cảm thấy mình bị rơi vào vô vọng.
Jin hẹn Alex tới Wada.
Họ nhìn nhau, cười. Rồi Jin bắt đầu câu chuyện một cách rất thản nhiên:
- Anh thích em lắm hả?
- Yêu - Alex nói một cách dứt khoát
- À, ừ, anh yêu em hả
- Anh đã nói nhiều lần rồi
- Biết gì mà yêu
- Yêu vậy thôi, cần gì biết nhiều.
- Nhiều tin đồn, biết chứ
- Có nghe qua
- Không để tâm hả?
- Uh
- Ừ, tốt. Vậy yêu nhau nhé?
Câu nói của Jin là cho tim Alex lúc đó dường như ngừng lại vài giây. Không để cho Alex kịp nói gì, Jin tiếp tục:
- À, nhưng mà,
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦTải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online,
truyện tình cảm mới,
hài ola tuyệt hay,
đọc truyện ngắn tình yêu,
hình nền 3d tình yêu,
ảnh nền điện thoại,
tải game miễn phí,
trò chơi điện thoại
Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay, truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.