watch sexy videos at nza-vids!
Truyen24h.sextgem.com
Tải game online cho điện thoại

Truyện tình yêu - Ba năm...

Lượt xem :
tình yêu học trò này ở đâu trong tim, kể cả nơi chật hẹp nhất, chắc chắn nhất, nó vẫn cứ thế mà thoát ra.

- Anh ấy kìa.

- Đừng làm tao thêm rầu.

- Mày rầu cái gì? Nhìn thấy người ta là thích rồi lại còn rầu. Dùng từ miền Bắc cho tao nhờ.

- Tao buồn vì công sức quên người ta đã bị sụp đổ.

- Thôi đi! Mày còn hơn tao. Hai năm rồi tao có gặp được đâu. Nhưng giờ tao quên người ta rồi.

Thỉnh thoảng đứa bạn nói vài câu như thế với tôi. Nó quên được, nhưng tôi không quên được.

...

Tôi không vào trường anh đang học. Tôi học một trường gần nhà tôi mà có thể đi xe đạp được. Kể từ ngày anh về thăm trường, tôi không chat với anh lần nào. Trước đó, tôi cũng chat với anh vài lần, coi như những chuyện kia là không có thật...Bỏ qua hết, quên hết. Trong nửa năm, tôi bận bịu với lịch học thêm, bận học, bận đi làm Translator Anime, bận làm dịch giả cho một trang yêu ngôn tình, không có thời gian để nghĩ đến anh. Tôi cứ tưởng tôi không còn thích anh nữa. Nhìn lúc anh "like" những dòng trạng thái tôi đăng lên, tôi cũng không cảm thấy thì làm vui vẻ lắm, rất bình thường.

Một lần đang ôn thi đêm. Anh online. Vẫn thói quen cũ, tôi lại vào chat với anh. Tôi và anh coi như chuyện tôi thích anh là một câu chuyện trên trời dưới biển, vẫn chat bình thường vui vẻ với nhau. Anh còn nói, nếu tôi đỗ cấp ba, sẽ thưởng cho tôi cây kẹo mút. Thật tình là tôi không thích kẹo mút nên bắt anh đổi sang ba que kem.

- Hai que thôi. Không mặc cả.

- Hự. Thì hai.

- Cố gắng học chăm nhé! Cô em gái.

Lúc đó tôi đang nói chuyện với đứa bạn. Tôi với con bạn lại chơi trò gia đình. Tôi là "mami" còn bạn tôi, tôi gọi nó là "Mắm", con cưng của tôi.

- Mami bảo anh ý làm papa con đi!

- Hơi vô duyên đó Mắm.

- Không sao mà. Con thích có papa.

- Vậy để khi nào mami tìm được người yêu rồi tính sau.

- À! Mami cho con nick của anh ý đi.

Tôi cho Mắm nick của anh.

- Con vào bằng điện thoại. Không kết bạn được. Mami bảo anh ý kết bạn với con đi.

Tôi lại chat với anh.

- Bạn em nói muốn anh kết bạn với nó kìa.

Sau khi tôi cho anh tên nick của Mắm, tôi trêu anh:

- Mắm bảo với em, nó có mami (là em rồi), nó muốn có papa. Nó bảo anh làm papa nó đó.

-...

- Nhưng em phản đối ngay.

-...

- Em nói: "Mami vẫn biết ngại là gì đấy nhé! Đừng có vô duyên vô cớ mà nói thế. Cẩn thẩn người ta mắng đó." Nó không dám nói gì nữa. Hehe.

- Thôi ngủ đi. Giữ sức khoẻ.

Anh luôn thế. Mỗi lần tôi vô tình nói đến thói quen không tốt hay thức đêm, anh đều nhắc nhở. Như một ông anh trai dặn dò đứa em gái xa nhà. Tôi vẫn biết là anh không thể đáp lại nhưng tôi luôn là đứa em gái của anh.

Hiện tại...

Tôi đã là học sinh cấp ba, không học cùng trường với anh. Mẹ tôi nói tôi đã trở thành một thiếu nữ rồi. Còn tôi lại cảm thấy là không. Thỉnh thoảng tôi vẫn hay vòi vĩnh mẹ như một đứa trẻ. Tôi chưa lớn được.

Một ngày, tôi tự dưng nhớ đến "hai que kem" của tôi. Tôi chờ mãi không thấy anh hiện online để hỏi. Cuối cùng dù anh không online tôi vẫn hỏi anh.

- Hai que kem của em đâu?

- Em muốn anh trả thế nào?

- Ờm...Tuỳ anh. Bọn em vẫn đang đi học hè vào thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ sáu. Buổi chiều được nghỉ. Tuần sau chắc bọn em được nghỉ rồi.

- Thứ sáu anh sang bờ Hồ mua truyện. Đi sang đó rồi ăn kem.

- Mẹ em...không cho đi. Đi gần đây thôi.

- Vậy chiều này được không?

- Chắc được đó!

- Anh đang trên xe. Xuống xe anh qua đón.

Thấy anh nói anh qua đón, tự dưng tôi cảm thấy mình nóng bừng lên. Anh qua đón tôi sao? Tôi bỗng nhảy cẫng lên. Đem tin khoe với con bạn. Xong xuôi tôi lại trở về với hộp chat của anh và tôi.

- Đợi em ở cổng trường cấp hai.

- Cho anh số đi! Khi nào đến nơi anh gọi.

- Của em là 0168xxxxxxx. À mà thôi. Máy của em không gọi được. Nó không bắt được sóng. Khi nào đến anh inbox cho em cũng được.

Lúc đó, tôi hận cái điện thoại ghê gớm. Vì nó mà tôi không có số của anh. Anh mới thay số lâu rồi. Cái này thì tôi biết. Cứ định hỏi số anh nhưng lại không dám. Vậy mà khi có cơ hội thì cái điện thoại lại làm tôi mất hết cơ hội rồi.

Anh đến và nhắn tin cho tôi. Tôi đã chuẩn bị sẵn cái mũ để che vì mặt đỏ hết lên rồi. Bị người ta thấy rất ngại. Ra khỏi nhà, tôi không ngờ anh vào tận ngõ nhà. Tôi chỉ hẹn trước cổng trường cấp hai thôi. Vậy mà anh nhớ được nhà tôi ở đâu sau ba năm không gặp như thế. Trước anh chỉ chờ bạn của mình ở ngõ đó, cũng đã thấy tôi từ ngõ đi ra. Hạnh phúc đang tràn ngập rồi.

- Giờ đi ăn ở đâu?

- Em không biết.

- Anh cho em chọn mà.

- Em ít khi ăn ở đây nên có biết đâu.

Nghe vậy anh quay xe đi về hướng ngược lại.

- Sao không ra bờ Hồ?

- Mẹ em không cho đi.

- Đi xe buýt mà. Lo gì?

- Xe buýt em vẫn đi được. Em không lo nhưng là mẹ em lo. Dạo này không cho em đi đâu xa hết.

Tôi nói là vậy chứ chưa hỏi mẹ. Nếu nói, mẹ tôi kiểu gì cũng hỏi xoáy, rằng tôi đi sang bờ Hồ chơi với ai, mấy giờ về. Tôi mà nói đi với anh là mẹ tôi cấm tiệt. Đã vậy lại một mình đi với một thằng con trai hơn tôi hai tuổi. Mẹ biết tôi thích ai mà. Dạo trước cứ hỏi tôi suốt, nhưng tôi chỉ trả lời là "không" hoặc cười trừ. Mà nói đi với bạn thì lại hỏi ở đây cho gần, đi xa làm gì. Mẹ tôi hỏi vặn, tôi không biết làm sao cả.

- Em học trường B à?

- Vâng.

- Sao không học trường V?

- Trường B đi cho gần. Với lại em đạp xe.

- Đi vậy mỏi chết.

Tôi chỉ biết trả lời những gì anh hỏi. Ngồi sau xe anh, tôi cũng không biết mở lời thế nào. Tôi ngại, mặt vẫn đỏ, cũng không biết anh có để ý thấy tại sao trời không nắng mà tôi lại đội mũ hay không.

Đến một quán cũng gọi là gần nhà, tôi gọi một kem Sô cô la ốc quế. Tôi thích Sô cô la, không biết tại sao cả. Ngồi ăn với cái quạt lại nhằm đúng cây kem của tôi. Kem chảy ra tay. Không phải vì tôi không ăn kịp mà nó chảy nhanh quá. Tôi thật sự rất mất mặt. Nếu có lần sau, tôi sẽ không bao giờ ăn kem nữa.

- Em có vẻ rụt rè nhỉ?

Tôi chỉ biết cười trừ.

- Ăn như vậy làm sao ăn hai que?

- Nói là hai chứ em ăn một thôi. Đau họng chết.

Tôi không dám ăn hai que của anh. Một que như thế là đủ rồi. Tôi thật không muốn mất mặt thêm. Tôi chỉ chăm chú ăn, không nhìn lên hoặc nhìn đi chỗ khác. Tôi sợ đối mặt với anh lắm.

Anh quan tâm tôi không chỉ là những lời nói khi chat, mà ngay cả ở bên ngoài vẫn vậy. Nhưng tôi dám khẳng định, vì coi tôi là em gái nên mới quan tâm vậy thôi. Nhưng như vậy cũng vui rồi.

Cũng đến lúc phải vể. Anh đưa tôi đến tận nhà.

- Em ở nhà một mình à?

- Vâng.

Một câu "vâng" của tôi cũng đủ làm tôi hoá đá. Trước giờ tôi chưa "vâng" ngoan ngoãn như vậy với ai bao giờ, kể cả khi chat với anh.

Tôi vừa mở cửa, vừa nhìn anh đi về. Ba mươi phút ngồi với anh, được anh chở nhưng nó lại khắc ở sâu trong tim tôi. Thật sự, tôi vẫn thích anh. Tình cảm ấy chưa bao giờ thay đổi sau ba năm.

Tình yêu học trò chỉ là tương tư, nay thích một người, mai thích người khác. Nhưng đối với tôi, nó không còn là tương tư nữa. Một con bé lớp bảy đã biết thích là gì. Nghe có vẻ buồn cười. Có người lại nói, lớp bảy vẫn trẻ con lắm, mà trẻ con thì biết gì. Tôi lại không cho là như thế. Thích người ta suốt ba năm k
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Tải trò chơi cho điện thoại
Wap giải trí online, truyện tình cảm mới, hài ola tuyệt hay, đọc truyện ngắn tình yêu, hình nền 3d tình yêu, ảnh nền điện thoại, tải game miễn phí, trò chơi điện thoại
Từ khóa Google : , ,

Kho truyện ngắn hay và cảm động nhất hiện nay,  truyện ngắn cảm động, truyện ngắn tình yêu , truyện ngắn 18 + mới. Chuyện tình cảm tuổi mới lớn,tuyển chọn những câu truyện ngắn hay nhất, truyện ngắn tình yêu cảm động.

94/768